BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 449

cô không tìm ra luận điệu thích hợp để bác bỏ cô ấy. Suy nghĩ một lúc lâu,
cô cũng chỉ có thể nói ra một câu: “Không được, tôi phải về.”

Khổng Lập Thanh muốn đứng lên nhưng lạ bị Chu Bảo Châu giữ lấy

vai ấn ngồi xuống, cô ấy ghé sát mặt cô, nói khẽ: “Cô sợ “anh ta” biết nên
mới căng thẳng thế hay sợ cái gì khác?”

Khổng Lập Thanh không hiểu vì sao Chu Bảo Châu lại hỏi như vậy,

cô chăm chăm nhìn cô ấy hồi lâu rồi nói: “Tôi không sợ anh ấy biết, vì tôi
sẽ không làm gì cả, chỉ là tôi thấy chuyện này không đúng, mà tôi cũng
không thích nơi này.”

Chu Bảo Châu cũng chằm chằm nhìn lại Khổng Lập Thanh, lúc sau

tay cô ấy tự động rời khỏi vai cô, đột nhiên cười tươi rói, điệu bộ vô cùng
duyên dáng gạt tóc ra sau, dựa lưng vào sofa, tay khoanh trước ngực nhìn
Khổng Lập Thanh cười nói: “Khổng Lập Thanh, cô thật tuyệt.”

Khổng Lập Thanh bị thái độ thay đổi nhanh đến chóng mặt của Chu

Bảo Châu làm cho bối rối, ở chỗ này cô thực sự không thoải mái, nhưng
muốn đi chỉ đành nhẫn nhịn thuyết phục Bảo Châu: “Bảo Châu, chúng ta
về thôi.”

Chu Bảo Châu thở dài, cúi xuống nhấc ly rượu trên bàn uống một

ngụm, chậm rãi nói: “Cô đừng sốt ruột. Anh ta xem chừng sẽ đến ngay
thôi.”

Khổng Lập Thanh thở dài, cô còn biết nói gì, hoàn toàn bó tay rồi, cô

cũng không muốn tranh cãi đến cùng với Chu Bảo Châu nữa. Mà hai anh
chàng ngồi đây chắc cũng đã quen những chuyện thế này, hai cô nói chuyện
với nhau bọn họ đều nghe rõ từng câu, biết hai cô không định đến đây “thư
giãn” nên cũng ngồi im không nói năng gì. Chu Bảo Châu yên lặng uống
rượu, không biết nghĩ gì, trong phòng yên lặng như tờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.