BÃO - Trang 149

Tôi những mơ bức tường thành ngăn cách chúng tôi đổ xuống. Tất

cả các bức tường thành trên thế giới. Tất cả những gì được dựng lên
giữa tôi và Bibi, những ngăn trở, những khất lần, những bụi gai,
những hàng rào dây thép gai, tất cả những điều ngớ ngẩn đã ăn mòn
chúng tôi, ngày này qua ngày khác, những chuyện soi mói, những
hành động ti tiện, những điều bất công. Tôi những mơ là gió sẽ quét
sạch mọi thứ đó, một con gió mạnh từ biển khơi, và chúng tôi sẽ trở
lại như xưa, là những người bạn tốt nhất trần đời của nhau. Tôi thực sự
muốn thế.

Tôi vẫn là gái còn trinh, có thể nói thế. Khi xuất viện, tôi không

muốn quay lại trung tâm Malraux nữa. Sân chơi, công viên đầy chim
bồ câu, những ông già ở Disney, những tòa chung cư cả ngàn lẻ một
cửa sổ, tất cả những điều đó không còn tồn tại với tôi. Suy cho cùng
chúng chưa từng tồn tại. Đó chỉ là những mảnh mẩu của thực tại đô
thị, chúng chỉ ở đó khi ta nhìn chúng. Ngay khi ta quay đi, chúng liền
biến mất trong làn sương mù như những bóng ma.

Khi tôi báo với Hakim King rằng tôi sẽ không tiếp tục vai diễn

trong vở Hai trăm lẻ hai nữa, rằng tôi sẽ không quay lại trung tâm
Malraux nữa, anh không quá bất ngờ. Có một khoảng lặng trên điện
thoại, rồi anh kết luận: “Tốt thôi, OK, anh... sẽ tự xoay xở mà không
có em.” Tôi không nghi ngờ điều đó, thiếu gì các cô gái nhập cư được
anh hứa trời hứa biển. Điều duy nhất, đó là anh sẽ không tìm được ai
có mái tóc đẹp như tôi! Tôi nghĩ rằng anh đã thở phào nhẹ nhõm khi
không còn phải thấy tôi nữa, anh muốn lắm sự điên cuồng trong tiểu
thuyết, nhưng trên thực tế, điều đó khiến anh chán ngấy. Hẳn anh sợ
tôi sẽ lại châm lửa đốt luôn cả rạp hát, hoặc tôi sẽ phá hỏng bộ sưu tập
đĩa Van Morrison của anh, album Moondance, những chiếc áo khoác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.