BẢO ĐẠI, HAY LÀ NHỮNG NGÀY CUỐI CÙNG CỦA VƯƠNG QUỐC AN NAM - Trang 259

xa vài mét.
Những chuyện đi theo như vậy quá bình thường đến mức trong gia đình chẳng
ai buồn để ý đến những hình bóng quen thuộc và cũng chẳng ai nhớ đến tên tuổi
tính tình của các chàng cảnh sát mẫn cán đó.
Thế rồi đột nhiên người ta thấy chàng hoàng tử muốn từ bỏ cuộc sống được
chiều chuộng quá mức, có nhiều xe ôtô sang trọng, kể cả các thanh tra Tổng nha
tình báo chăm chú bảo vệ mình để xin đứng vào hàng ngũ chiến đấu. Hình như
anh cảm thấy bứt rứt trong lòng khi thấy mình vắng mặt trong đội quân quốc gia
mới thành lập theo hiệp định mà cha anh mới ký kết với tổng thống Pháp
Auriol, trong lúc hàng ngàn thanh niên trạc tuổi anh đang tham dự cuộc chiến.
Anh cho cha anh biết ý định từ bỏ vai trò kế vị ngôi báu mà người ta giao cho
anh từ khi chào đời và muốn trở về nước, theo học trường võ bị Đà Lạt mới
thành lập để trở thành sĩ quan quân đội quốc gia trẻ tuổi.
Bất ngờ trước ý định của con trai, cựu hoàng Bảo Đại ban đầu chối từ, chắc hẳn
ông không muốn con trai ông làm vật hy sinh. Thấy Bảo Long tha thiết theo
đuổi binh nghiệp hơn là làm chính trị, ông chiều ý con nhưng cho con vào học
trường võ bị Saint-Cyr, có tiếng hơn, và... an toàn hơn. Tốt nghiệp xong trường
nầy chưa chắc Bảo Long đã phải ra trận ở Đông Dương.
Trong thâm tâm ông chẳng tin gì trường võ bị Đà Lạt, chẳng tin gì cuộc chiến
tranh ông đang theo đuổi và cũng chẳng tin gì giải pháp mang tên ông. Ngoài ra
ông thường nói: "Làm gì có giải pháp Bảo Đại mà chỉ có một giải pháp của
người Pháp mà thôi!"

Trong lòng bực bội nhưng Bảo Long tuân lệnh cha, không trở lại Việt Nam.

Chú thích:
(1) Francois du Haut de Bérenc, hoạ sĩ trang trí ở Bangkok, Phoenix và Kim d
Estainville, chết ở Algérie.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.