BÃO ĐỒNG - Trang 221

- Tôi chạy đi chợ mua tý thức ăn. Còn con Viên lên đồng Láng xem

lúa má đã gặt được chưa. Thấy mấy nhà hôm qua gặt lỏi về cũng chín đáo
để, có khi nhà mình cũng phải lên gặt, chứ để chín khó giữ.

Để chín khó giữ, Cải nghe bà cụ nói thấy ngờ ngợ, lúa má Hợp tác xã

mà cứ như của nhà, không gặt sợ có đứa cắt trộm. Hay Hợp tác xã thấy dân
hết ăn, lại cho mỗi nhà gặt lỏi một ít. Dẫu vậy cũng phải gặt chung, chứ sao
lại thích nhà nào gặt thì gặt thế được. Cải vội hỏi:

- Hợp tác xã không tổ chức gặt, lại để Xã viên tự gặt, hả bà?

Bà Mải hơi ngớ ra, chưa biết trả lời thế nào, đã nghe ông chồng nói

như gắt:

- Bà nói không rõ, để Bí thư Huyện uỷ hiểu nhầm. Phải nói là con

Viên nó đi xem chỗ ruộng phần trăm nhà mình đã gặt được chưa? Chứ lúa
của hợp tác thì đến gặt thật còn không dám, ai dám gặt lỏi mà sợ khó giữ!

- À à... vâng! Em nó đi xem đám ruộng... phần trăm...

Bà cụ ấp úng, nói giật cà giật cục, làm Cải lại càng thấy như có cái gì

hệ trọng, cả hai ông bà đều không muốn hở ra với ai. Cải nửa muốn hỏi,
nửa lại lưỡng lự. Nhưng lại thấy bà gọi ông xuống nhà dưới, nơi bà vừa cắp
cái rổ đi chợ về vào thẳng đấy. Một lát thấy ông quay ra, vừa đi lên nhà,
vừa hỏi:

- Anh Cải vẫn ăn được gỏi cá đấy chứ nhỉ?

- Dạ, con ăn được. Nhưng cũng từ cái ngày đóng quân ở đây, ông làm

cho ăn một bữa, đến nay chưa được ăn bữa nào nữa.

Ông Mải mới lên đến cửa nhà trên, nghe Cải nói, liền cười, bảo: "Thế

được!", rồi lại quay xuống nhà dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.