BẢO GIÁM - Trang 29

- Cậu bé, về sau cứ đến đây nhé, trong nhà không thiếu cơm một người

đâu.

- Lưu gia gia, con còn một đứa em gái nữa mà.

Tần Phong lắc lắc đầu, không nhận ý tốt của Lưu lão gia.

- Thằng bé ngốc này, đưa cả em đến thì có làm sao.

Lưu lão gia thở dài, ông đã biết tình cảnh Tần Phong từ lâu, chẳng qua

vì tướng mạo của cậu khác người thường cho nên vẫn chưa ra tay tương trợ,
nhưng bây giờ thì khác rồi.

- Con cảm ơn Lưu gia gia.

Nghe được những lời này của Lưu lão gia, Tần Phong đột nhiên đứng

lại, thân thể gầy nhỏ run rẩy, đối với sự trợ giúp của ông, cậu có thể không
nhận nhưng nếu có thể khiến em gái mình có một cuộc sống yên ổn hơn thì
cậu có thể đồng ý bất cứ chuyện gì.

Chậm rãi xoay người lại, Tần Phong quỳ xuống trước mặt Lưu lão gia,

cung kính vái lạy, sau đó mới đứng dậy bước đi.

Sau khi Tần Phong đi khỏi, Lưu Gia Thành nhìn cha một cái, nói:

- Ba, con thấy thằng bé này cũng là người trọng tình trọng nghĩa, sao ba

không muốn nhận nó làm đồ đệ?

- Con biết cái gì?

Lưu lão gia khoát tay nói:

- Thằng bé này có căn cốt vô cùng kỳ dị, nếu có thể vượt qua được kiếp

nạn lớn này không trở thành thánh nhân thì cũng thành loạn thế kiêu hùng,
tuy nhiên ta nghĩ khả năng thứ hai sẽ lớn hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.