BÃO LẠC MÙA - Trang 73

- Ông ơi, hôm qua anh con giai nhà này đã có lời với tôi, nhớ đào sâu

rộng hơn bình thường một chút, vì quan tài bằng kính. Anh ta hứa ngày mai
đưa đám về sẽ có khoản thù lao riêng.

- Sao bây giờ ông mới nói? Làm ăn kiểu gì vậy?

Cứ thế họ cãi nhau tới tận lúc đào xong huyệt, ra về.

Từng ấy cứ liệu chỉ đủ cho tôi hình dung nét cơ bản vị hàng xóm mới:

Ông này do có họ với bà hai Đá xóm Chùa nên được về nằm đây, thuộc
diện dân ngụ cư giống tôi, không phải dân bản địa. Điểm đặc biệt, quan
trọng: Chắc ông ta chức tước to lắm mới được nằm quan tài kính. Thứ ấy
đâu phải dành cho các phó thường dân.

Chuyện cái quan tài kính chẳng mấy chốc loang ra khắp khu nghĩa địa,

thành một tin thời sự giật gân. Chức tước đến mức được dùng quan tài kính
sẽ có tiêu chuẩn nằm Mai Dịch, sao lại về đây? Nếu do nguyện vọng gửi
gắm nắm xương tàn nơi quê cha đất tổ, chính quyền địa phương tất phải
đón rước linh đình, tổ đào huyệt phải được huấn thị chu đáo, có đâu chờ
khoản thuốc nước đến nỗi cãi nhau? Vậy ông ta là ai? Tất thảy họ hàng
quen biết mụ hai Đá dưới này đều được dò hỏi, nhưng ai cũng mù tịt. Bởi
thế người ta càng háo hức. Người đoán già, kẻ đoán non, rồi đi đến nhất trí:
Ông ma mới thuộc diện không bình thường.

Gần tầm trưa nay dân cư khu nghĩa địa chúng tôi xôn xao choáng váng

khi nhà đám về. Cứ ngỡ to lắm, rầm rĩ lắm, ai dè chúng tôi chưng hửng
thấy chỉ có một ô tô đưa linh cữu, chỉ một người con trai duy nhất thỉnh
thoảng thảm thiết khóc rống lên: “Bố ơi, ới bố ơi…”, cùng vài tiếng chân
bà con họ hàng đưa đám. Một kiểu đám ma lặng lẽ của dân nghèo thành thị,
không kèn, không trống, không điếu văn.

Ngược lại có rất nhiều tiếng xì xào xuýt xoa của đám trẻ chăn trâu kéo

nhau xem đám tang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.