BẠO QUÂN - Trang 229

Cổ Sách nằm ở trên giường thưởng thức thân hình thon dài của Đỗ Vân

Hiên, hất hàm sai khiến, “Tôi muốn ăn mì em làm.”

“Hôm nay tôi có rất nhiều việc.”

“Em làm cho tôi ăn, hoặc là nằm xuống cho tôi ăn.”

Đỗ Vân Hiên khó hiểu ngẩn ra, mất một lúc lâu mới hiểu được một câu

có vẻ vui đùa, thực ra lại hàm ẩn ý nghĩa đùa bỡn hạ lưu tràn ngập uy hiếp.

Khuôn mặt tuấn tú nhất thời đỏ lên.

“Anh thực quá… hạ lưu.” Đỗ Vân Hiên kiềm chế thanh âm.

“Cho chút hành thái, thêm hai trái trứng chần nước sôi.”

“…….”

“Hôm nay tôi đã vô cùng nhân nhượng.” Cổ Sách không kiên nhẫn mở

mắt ra, tựa tiếu phi tiếu, “Sáng nay trở về thấy em ngủ thực sự say, cho nên
mới nhịn không gọi em dậy. Hay là phần đêm qua bây giờ chúng ta bù lại
đi?”

Ý tứ ‘gọi dậy’ trong miệng Cổ Sách, Đỗ Vân Hiên hiểu rất rõ.

Anh chán ghét mình bị Cổ Sách coi như đầu bếp mà sai sử, càng chán

ghét việc làm mì cho Cổ Sách, thế nhưng so với việc bị đàn ông lôi lên
giường phát tiết dục vọng, việc nấu mì này khiến anh tương đối chấp nhận.

“Mấy phần mì?” Đỗ Vân Hiên cắn răng.

“Ba.” Cổ Sách ngáp một cái, giống như một quân vương cao cao tại

thượng được tôi tớ hầu hạ đến mỹ mãn, dặn dò thêm một câu với Đỗ Vân
Hiên đang bước đến nhà bếp, “Cho thêm mấy giọt dầu vừng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.