BẠO QUÂN - Trang 266

Đỗ Vân Hiên ngồi một mình trong phòng ăn ăn cơm chiều, giữa trưa gặp

mặt Randy Lea, đến mật cũng nôn ra hết, may mắn sau khi nghỉ ngơi một
lúc đã nhanh chóng tốt hơn, đợt không khỏe này tựa như bão ở Châu Phi,
tới nhanh mà đi cũng nhanh không kém, không lưu lại một chút dấu vết.

Bệnh cũng có cái tốt của bệnh, ít nhất từ Randy Lea mà anh đã lí giải

được không ít mối quan hệ rối rắm phức tạp giữa y cùng em họ.

Đỗ Vân Hiên mơ hồ phát hiện, Randy Lea thoạt nhìn nhã nhặn nho nhã,

sâu trong nội tâm lại có sự cuồng nhiệt làm người ta phải kinh ngạc, nếu
muốn biểu đạt ra tình ái chấp nhất mà cấm kị của Randy Lea với em họ y,
hẳn là nên dùng những màu sắc bạo dạn mạnh mẽ.

Về phần bị nôn khi gặp mặt, bị chủ tịch ôm lên giường nghỉ ngơi, còn

vuốt ve để mình thư giải, Đỗ Vân Hiên không nghĩ đến nhiều.

Anh hẳn là bởi vì thường thường bị Cổ Sách động chân động tay, lâu

ngày đến hiện tại đã hình thành phản xạ có điều kiện, thần hồn nát thần
tính, mới có thể để ý chuyện Randy Lea cùng mình tiếp xúc, nếu lui lại một
bước mà nghĩ, đây vốn dĩ là tiếp xúc bình thường giữa hai người cùng giới.

Dù sao chuyện giữa trưa đã qua đi, thân thể không khỏe cũng đã không

còn.

Hiện tại chỉ thấy hơi hơi đói bụng.

Có điều… Cổ Sách, vậy mà lại gọi người chuẩn bị canh trúc sênh vân

nhĩ… Sức quan sát thế này, loại tỉ mỉ thể nghiệm và quan sát như vậy làm
nghề liên quan đến phục vụ tuyệt đối là hạng nhất, tội gì lăn lộn với đao
thương không có mắt ở hắc đạo.

Đỗ Vân Hiên cúi đầu, nhã nhặn cẩn thận uống hết một chén canh lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.