BẠO QUÂN - Trang 427

Đỗ Vân Hiên nắm chặt chiếc điện thoại đắt đỏ, tâm tình lạnh như băng.

Việc đã đến nước này, gọi điện thoại cho Cổ Sách thì có thể làm gì? Anh

có thể đoán được, anh phẫn nộ, anh trách cứ, rốt cuộc sẽ không tránh khỏi
phải cầu xin. Nam nhân này cho dù ung dung chế nhạo, đùa bỡn, đến cuối
cùng vẫn có thể có được cái hắn muốn. Thỏa hiệp cùng với nhượng bộ
không ngừng nghỉ khiến anh thực sự vô cùng, vô cùng chán ghét sự bất lực
vĩnh viễn này, chỉ có thể chờ đợi kẻ như Cổ Sách trừng phạt, hoặc bố thí sự
thương hại.

Anh muốn cứu Minh Lỗi.

Nhưng, không phải là phương thức cầu xin rồi thỏa hiệp.

Đỗ Vân Hiên từ trên thảm lảo đảo đứng lên, bước vào phòng tắm, dùng

nước lạnh hung hăng tát lên mặt một phen.

Trong xấp tiền lẻ cảnh sát Hồng đưa cho anh chẳng những có ảnh chụp,

còn có một tấm card, bên trên viết số điện thoại liên hệ khẩn cấp.

Đỗ Vân Hiên nghĩ, Cổ Sách hẳn vẫn không đặt máy theo dõi ngay bên

trong toilet riêng của hắn ở biệt thự.

Bấm số điện thoại, bên trong điện thoại truyền đến tiếng tút tút ngắn

ngủi, sau đó là tiếng thông báo điện tử, “Phương thức kết nối bí mật đã
thành lập, cuộc trò chuyện này hiện ở trạng thái chống nghe lén.”

Ngay sau đó, một giọng đàn ông truyền đến, trầm thấp mà quyết đoán,

“Tôi là Hồng Lê Minh.”

“Tôi là Đỗ Vân Hiên.” Đỗ Vân Hiên nói ra tên mình, nhanh chóng nói

qua chuyện của Đỗ Minh Lỗi, không có một lời dư thừa nào, “Anh cứu em
trai tôi, tôi sẽ phối hợp với cảnh sát.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.