BẠO QUÂN - Trang 484

Rào! Một thùng nước muối không chút nương nhẹ tạt thẳng lên người,

kích thích lên miệng vết thương chảy máu đầm đìa trên thân thể, Cổ Sách
dưới tra tấn liên tục hôn mê ho lên hai tiếng, chậm rãi mở mắt ra.

“Man di Đông phương, mày vẫn chưa chết sao?”

Một sợi roi da hung hăng quật lên người Cổ Sách bị trói cao hai tay, máu

tươi bắn ra trong nhà tù âm ám. Sàn nhà bẩn thỉu dưới chân Cổ Sách đọng
lại một vũng máu tươi ghê người.

“Đừng đánh hắn chết quá nhanh, cấp trên nói phải chậm rãi giết chết

hắn. Ở hậu hoa viên của chúng ta giết chết tộc trưởng, đúng là chó điên!”

“Yên tâm, sắt nóng sẽ không lấy mạng hắn đâu. Hắn sẽ từ từ thối rữa.”

Thanh sắt nung đỏ ấn lên lưng, xì một tiếng, trong không khí lập tức tràn

ngập mùi anbumin bị đốt cháy. Cổ Sách kêu lên một tiếng đau đớn, bỏng
rát thiêu đốt đầu mút thần kinh, hắn đời này số lần đánh người rất nhiều, bị
đánh cũng không ít, kinh nghiệm ứng phó với đau nhức phong phú cực kỳ,
vào thời điểm thế này thay vì chuyên chú nghĩ đến thân thể, chẳng bằng tìm
cách dời đi sự chú ý.

Lạnh lùng nghĩ, việc chết tiệt này xảy ra ở Missisippi, thực ra cũng có

thể coi như mình may mắn.

Xã hội đen ở Missisippi rất hung bạo, nhưng lại thiếu hụt sáng ý, trên

phương diện tra tấn người này, quay qua quay lại cũng chỉ dùng đến nắm
tay, gậy gộc, roi da, sắt nung, dùng điện, cũng không có gì mới mẻ độc đáo.
Nếu chỉ là mức độ này, Cổ Sách cảm thấy chính mình vẫn có thể chịu được
một hồi.

“Tên này không có cảm giác đau sao? Tốn nhiều sức như vậy cũng chưa

nghe thấy hắn xin tha.” Gã dụng hình cả người đỏ lên, lau mồ hôi một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.