BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1029

"Đại nhân, thảo dân bất tài, xin có mấy đề nghị nhỏ có thể có hiệu quả

ngăn chặn tình hình dịch bệnh tràn"

"Hả? Nói mau đi"

Diệp Vũ nói, 'Thứ nhất thi thể nhiễm bệnh cần phải mau chóng xử lý,

tốt nhất là mang ra ngoài thành hoả táng, để tránh lây bệnh sang người
khác. Thứ hai tập trung tất cả bệnh nhân bị bệnh lại một chỗ, ngăn cách với
người ngoài, phòng ngừa họ lây nhiễm cho người khác; đại nhân nên phân
thầy thuốc biết y chăm sóc bệnh cho người bị bệnh, không để họ tự sinh tự
diệt. Thứ ba, đại nhân nên mời mấy vị thầy thuốc sắp xếp tra dân chúng
xem có bị nhiễm bệnh không, nếu có hiềm nghi, thì đưa tới một chỗ khác,
cách ly bên ngoài, chú ý bệnh tình biến hoá của họ liên tục, lấy thuốc trị
liệu ngăn chặn. Thứ tư, đóng cửa thành lại, cấm những bệnh nhân bị nhiễm
bệnh hoặc nghi nhiễm bệnh ra khỏi thành, cũng cấm những người bên
ngoài vào thành, để tránh dịch nóng lây lan sang các châu phủ khác, đề
phòng dịch nóng khuếch tán. Thứ năm, đại nhân nên phái người trong
thành tới khắp nơi để dạy dân biết cách phòng bệnh, còn sắc thuốc bốc
thuốc, phái nha phủ đi phân phát, hô hào dân chúng tới uống thuốc phòng
dịch bệnh"

Nghe xong, Lý đại nhân trầm tư một lúc mới nói, 'Năm điều huynh đài

đề nghị, đúng là cao kiến, bản quan sẽ sai đi làm ngay. Đa tạ huynh đài đưa
ra đề nghị quý giá như thế"

Nàng nói thản nhiên, "Đại nhân lấy dân làm trọng, là một vị quan tốt"

Cuối cùng thì yên tâm rồi, khó mà được một tri phủ đại nhân đứng ở

ven đường nghe đề nghị của mình, thậm chí còn chọn dùng đề nghị đó,
không biết là vậy, thật sự là vị quan tốt.

Diệp Vũ cáo từ với ông ta, chạy ra khỏi cửa thành trước khi cửa thành

đóng cửa. Nhưng mà lúc nàng xoay người đi, cách trước đó không xa có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.