BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 129

Sở Minh Hiên bất giác phân trần xoay người, ôm nàng vào lòng, dùng

áo bào bọc lấy nàng, còn đặt đầu nàng vào ngực. Tim nàng đập mạnh, đập
rất mạnh, đập bình bịch như sắp nhảy ra khỏi ngực.

Tình hình kiểu này, Sở Minh Phong rất hài lòng.

Thật ra, nàng biết Tấn vương và Hữu tướng đều là người tốt, hơn nữa

Thẩm Chiêu rất giống Hạ Phong, nàng gần như không muốn quyến rũ họ,
dùng tình nhi nữ ly gián họ. NHưng Sở Minh Phong lại là hoàng đế có
quyền sát sinh lớn trong tay, nếu nàng không làm theo, hắn sẽ không bỏ qua
cho mẫu thân và đệ đệ nàng.

Ở cổ đại, hoàng đế là trời, là công lý, chính nghĩa, cũng là luật pháp,

nàng đối nghịc với trời chỉ có con đường chết.

Sở Minh Phong và Kim công tử đều bức nàng làm việc, đơn giản là

nhìn trúng thân phận và tài nghệ đặc thù của nàng, hai người này đều rất
đáng ghét.

Cuộn tròn nằm trong lòng Sở Minh Hiên, tuy không lạnh, thời gian

quá lâu lại không thoải mái, chân tay tê mỏi, Diệp Vũ động mấy cái lại
nghe giọng hắn khàn khàn, "Đừng lộn xộn"

Ôm một lò lửa, đương nhiên là tốt, nhưng chẳng lẽ cứ vậy mà ngồi cả

đêm sao?

Tay nàng lén rời xuống, xoa bóp đùi ê ẩm, nhưng mà nàng lại sờ phải

cái gì nhỉ?

"Còn nhúc nhích nữa?" Sở MInh Hiên thở hổn hển.

"Ta..."

Ánh sáng chợt loá, trong nháy mắt nàng hiểu ra, hắn cứng lên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.