BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 130

Tấn vương này tự dưng...ôm thôi mà đã cứng lên rồi?!

"Ta không lạnh....Vương gia đừng mà..."

Nàng nói lắp bắp, má đỏ hồng, tựa như đoá hoa hồng đỏ rực vậy.

HẮn bị nàng giãy dụa đằng trước, càng ôm chặt hơn, dời đầu qua hôn

lên đôi môi thơm của nàng.

Diệp Vũ ngây người, định đẩy hắn ra, nhưng lại không được, tuy nàng

hận chết bản thân, hận mình quá khốn nạn.

Sở Minh Hiên hôn rất sâu, môi nàng thật ngọt, mùi vị của nàng thật

mê người, khiến hắn khống chế không nổi, càng muốn hôn sâu hơn cướp
đoạt đẹp đẽ, mùi hương của nàng... Hắn cuốn chặt chiếc lưỡi đinh hương
của nàng, nuốt hết mật dịch vào...Hơi thở càng ngày càng nặng nề, dồn dập,
ồ ồ, thời gian gắn bó càng thêm ẩm ướt nóng bỏng, lửa lớn trong người hắn
càng ngày càng bốc cao...

Nàng không đáp lại, cũng không kháng cự, mặc hắn muốn làm gì thì

làm.

Trong lòng rốt cuộc thấy bất đắc dĩ, bi thương, gặp Sở Hoàng, TẤn

vương, Kim công tử và Hữu tướng, không phải bị ép buộc thì cũng bị thứ
cứng rắn kia chọc tới, chỉ có Thẩm Chiêu là nàng tự nguyện.

Vì sao lại bị ép buộc như vậy chứ? Khi nào thì nàng mới được tự mình

làm chuyện chính mình chứ?

HẮn khoá chặt nàng ngồi trên đùi hắn, chặn lời nàng lại, lưỡi trườn

xuống cổ, vai, xương quai xanh, trằn trọc...

Nàng thấy hắn mắt híp lại nhiễm đỏ tình dục, khuôn mặt trắng nõn cau

chặt, cũng ngập tràn tình dục. Nàng đơn giản nhắm mắt không nhìn hắn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.