BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1345

"Ai gia đã sớm muốn nó gọi là mẫu hậu từ lâu rồi, nó nói là vẫn chưa

được sắc phong" Tôn thái hậu cười nói, tinh thần cũng lanh lẹ hơn chút,
"Bệ hạ khi nào thì sắc phong Vũ Nhi vậy? Phân vị gì?"

"Nhi thần vẫn chưa nghĩ ra, mấy ngày nữa bệnh mẫu hậu khỏi, thì sẽ

được tham gia lễ phong điển ngay ạ" Hắn cười bảo.

Chẳng bao lâu, Từ thái y đến, cẩn thận chẩn trị cho Tôn thái hậu. Sở

Minh Phong hỏi, "Mẫu hậu bị bệnh gì? Vì sao bệnh tình càng ngày càng
nặng thêm thế?"

Từ thái y đứng dậy đáp, "Bệ hạ, mấy ngày trước, thái hậu chỉ bị nóng

cảm mạo, trước mắt bệnh tình biến đổi, vi thần trong khoảng thời gian ngắn
chưa thể đoán ra, để vi thần suy ngẫm lại cho kỹ đã , khi nào rõ sẽ bẩm tấu
với bệ hạ"

Diệp Vũ nghĩ đến ngay cả Từ thái y cũng hết cách chẩn đoán ra bệnh,

chỉ e bệnh Tôn thái hậu rất nặng.

***

Đêm nay, Diệp Vũ ở lại điện từ Ninh coi sóc. Từ thái y vẫn chưa tìm

ra bệnh chứng, nên thi châm cho Tôn thái hậu, để cho bà được dễ chịu chút.
Nhìn thái hậu ngủ mà vẫn bị cơn đau tra tấn, trong lòng Diệp Vũ rất khổ sở.
TRâm Cài đi ngự phòng ăn tìm chút thức ăn, nàng đi ra tẩm điện, dạo
chung quanh một lát.

Cơn nắng nóng đã lui bớt, gió đêm mát mẻ hợp lòng người, đèn cung

đình theo gió phiêu diêu, đung đưa, có loại cảm giác buồn bã.

Bất giác nàng đi qua thiên điện, đến phía sườn tây của điện Từ Ninh.

Nơi này không có cung nhân, chỉ có bóng đêm im ắng tối đen. Bỗng phía
trước xuất hiện một bóng đen, tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã không
thấy tăm hơi rồi. Nàng khẳng định đó là một người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.