BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1611

mình không nhẩy?"

"Mấy ngày trước, phụ hoàng còn vì nàng ta mà tát thị tì thân cận của

Lệ Quý phi, trách móc Lệ quý phi nữa đó" Hàn Vương thu nụ cười tà lại.

"Thật sao?" Vệ Vương thấy sắc mặt Nhị hoàng huynh như thế, thì biết

là thật, đột nhiên bóp chặt miệng nàng, "Nói! Ngươi lấy sắc đẹp mê hoặc
phụ hoàng có ý đồ gì?"

"Nô tì chẳng mê hoặc bệ hạ tý nào cả" Nàng dĩ nhiên sẽ không nói rồi.

"Nếu không nói, bổn vương cho ngươi nếm thử mùi vị sống không

bằng chết!" Hàn Vương nói tàn nhẫn.

"Nô tỳ và Vương gia không thù không oán, vì sao Vương gia gây khó

dễ cho nô tỳ thế? Vương gia thương nô tì một phần, nô tì mang thù nhất
định sẽ xem xét!" Diệp Vũ nghiến răng nói.

Vệ Vương nói âm hiểm, "Nhị hoàng huynh, nàng ta chưa thấy quan tài

chưa đổ lệ (không biết sợ), chẳng bằng chơi ác hơn chút đi nhỉ?"

Hàn Vương đồng ý, thì đúng lúc đó có hai mũi tên bất ngờ phóng

thẳng tới, theo nàng thấy, như sắp bắn trúng lưng họ vậy. Nhưng họ có tính
cảnh giác cao, nhận thấy bị đánh lén đằng sau thì linh hoạt tránh né, hai
mũi tên bắn lén kia bay thẳng về trước.

Họ cùng đưa mắt nhìn khắp nơi, tìm kiếm kẻ bắn lén, song bốn phía

đều không có động tĩnh, một bóng người cũng không thấy. Diệp Vũ nghĩ
ngợi, có phải là Thác Bạt Hoằng không nhỉ? Nhưng vì sao hắn không xuất
hiện chứ? Không muốn để cho hai huynh trưởng biết bí mật giữa hắn và
mình sao?

Hàn Vương, Vệ Vương lần tìm mãi nhưng không có kết quả, lo lắng bị

người khác phát hiện, bẩm báo ngự tiền, nên mở trói cho nàng. Sau đó, họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.