"Ta và Minh Phong là vợ chồng, là chuyện đương nhiên, huynh không
cần xen vào!" Diệp Vũ kêu lên phẫn nộ, "Hiện giờ người không biết liêm sỉ
là huynh đó. Buông ra!"
Hắn bị lửa giận ngập tràn trong người, giam cầm nàng, hôn nàng
mạnh mẽ... Thùy tai, cằm, cổ, lưỡi nóng bỏng lướt lên khắp da thịt hở ra
trên người nàng, cắn rồi lại cắn, cơn cuồng nhiệt bùng nổ sôi trào, bao phủ
nàng...
Nàng ra sức đẩy hắn, đánh hắn, nhưng vẫn không ngăn được sự xâm
nhập dây dưa của hắn. Trong dây dưa, Thác Bạt Hoằng kéo tan quần áo
nàng ra, lòng bàn tay ôm trọn bộ ngực mềm mại của nàng, ra sức vuốt ve
nàng, dùng lưỡi nóng bỏng quặc chặt cánh môi ướt át của nàng, cuồng tứ
hôn, trêu đùa... Lửa giận trong người hắn thiêu đốt, khiến lửa trên người
nàng cháy lan ra đồng cỏ, như muốn thiêu đốt nàng...
Toa xe hẹp, một người lại muốn chinh phục, một người thì liều chết
chống cự, trận 'chiến đấu" ngày càng kịch liệt, xe ngựa rung lên càng mạnh,
khiến người ta tưởng có phỉ đột nhập.
"Thác Bạt Hoằng, ta hận chết ngươi! Ngươi thử động một chút nữa
xem, ta sẽ cắn lưỡi tự sát!" Diệp Vũ uy hiếp.
"Nàng sẽ không chết" Hắn chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt nhiễm sắc dụa
ẩn chứa ma lực đáng sợ, "Sở Minh Phong ở trong tay ta, sao nàng có thể
chết được chứ?"
"Ta và huynh ấy là một đôi đồng mệnh uyên ương!" Nàng nghiến răng
nghiến lợi nói, "Huynh định lợi dụng ta tranh thủ tín nhiệm của phụ hoàng
huynh, nằm mơ đi!"
Đôi mắt Thác Bạt Hoằng mở to trợn ngược, phút ra chút âm lệ sắc
nhọn. Nàng kéo y bào, khó có được âm sắc ngoan lệ như lúc này, "Chọc