BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1820

"Không có nữa" Mộ Dung Diệp dịu dàng lau lệ cho nàng, "Ta đi đâu,

cũng đều mang nàng theo, có được không?"

"Ta chết cũng muốn đi theo huynh" nàng vừa tỉnh ngủ, chẳng để ý đến

người ngợm, cứ khóc một lúc, hai mắt sưng lên, cũng không xấu đi, lại có
vẻ yêu kiều khả ái.

Hắn cười, "Ta có chết cũng muốn mang nàng đi"

Thác BẠt Ngưng cười ngọt ngào, quên hết quyết định lúc trước: đợi

hắn về, sẽ trừng phạt nặng hắn. nàng bỗng nhớ tới một chuyện, hỏi, "mẫy
ngày rồi huynh đi đâu vậy? Hoàng tẩu đã trở lại, vì sao huynh hôm nay mới
trở về?"

Mộ Dung Diệp điểm nhẹ chóp mũi nàng, "Chuyện lúc trước đừng nói

tới nữa được không?"

Do dự lát nàng khẽ gật đầu, hôn nhẹ lên môi hắn. Hắn hôn lại nàng,

mềm nhẹ như gió, chọc lên ý nghĩ và ngọn lửa trong cơ thể nàng bùng
cháy.

Nàng cởi bỏ vạt áo hắn ra, hắn đè tay nàng lại, nói khàn khàn, "Mấy

ngày nay chưa được tắm, ta đi tắm trước đã"

Nàng xấu hổ quẫn bách đỏ bừng mặt, 'Ta hầu chàng tắm được không?"

Hắn mỉm cười gật đầu, nàng liền sai người hầu đi chuẩn bị nước nóng.

Sau bữa trưa họ lại cùng tiến cung.

Lúc Diệp Vũ thấy hắn từ bên ngoài điện tới, cứ ngây người mãi chưa

hoàn hồn. Thác Bạt ngưng về điện Phượng Phi lấy ít đồ vật cũ, lúc này cả
đại điện to như thế, cũng chỉ có hai người họ.

"Lâm đại ca, sao huynh lại..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.