BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1831

Nhìn hắn tình thâm sâu khắc cốt ghi tâm, Diệp Vũ không khuyên nữa.

Không ngờ hắn lại cũng là trong ba ngàn giọt nước chỉ múc một giọt.

Song lòng của nàng chỉ sống vì Minh Phong thôi.

Tháng ba năm mới, cảnh xuân tươi đẹp. Tháng ba ánh nắng bắt đầu

chuyển sang ấm áp, cảnh sắc ở ngự hoa viên tươi đẹp, cảnh động lòng
người. Ngày này ánh nắng rực rỡ, trong ngự hoa viên rực rỡ muôn màu sắc
hoa lung linh. Xuân Hoa, Thu Nguyệt và Diệp Vũ đi dạo trong vườn, mặc
hoa phất liễu, tay áo vương đầy mùi hoa.

Cách trước đó không xa có một tòa lương đình, các nàng định đi đến

chỗ đó nghỉ ngơi chút lại thấy ở giữa không trung có một chiếc diều mỹ
nhân đang bay lượn. Diệp Vũ ngẩng đầu nhìn,nghĩ ngợi không biết đến bao
giờ mình mới có thể bay ra khỏi hoàng cung này được.

Lúc đầu nàng mới chỉ nghĩ cho mình nàng, chẳng lo nghĩ gì, tự do tự

tại, mà nay trong bụng nàng đã có thêm một sinh mệnh nho nhỏ, nàng phải
cố gắn vì đứa bé trong bụng, nghĩ phải thoáng rộng hơn. Đợi khi nào sinh
con xong, nàng lại nghĩ cách mang con rời đi.

Có thêm một đứa bé, lại thêm một phần nguy hiểm, một phần cố kỵ.

NHưng đây là đứa bé của Minh Phong, bất luận thế nào, nàng cũng phải cố
đem hết sức mình bảo vệ bằng được đứa bé.

"Phu nhân, hoàng hậu tới" Xuân hoa, Thu Nguyệt, nhắc nhở nói, sau

đó hạ người hành lễ, "Nô tỳ tham kiến hoàng hậu"

Diệp Vũ cứ đứng vậy, Sở Minh Lượng nhẹ nhàng đi tới, đằng sau có

hai thị tì thân cận, hai công công.

Hoàng Hậu Ngụy quốc này, giờ đã không còn là công chúa An Nhạc

Sở quốc khi xưa nữa. Nàng ta mặc bộ quần áo màu đỏ, cao quý hoa mỹ,
trên đầu cắm Kím Bộ Diệu và trâm phượng hoàng, cứ mỗi bước đi lại nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.