BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 244

Chẳng biết sao lại thế nữa, Diệp Vũ ngửi thấy mùi hương thản nhiên,

rồi nhanh chóng hôn mê.

Lúc tỉnh lại đã trở lại tẩm phòng, trời đã sáng quá, muộn hẳn một canh

giờ so với bình thường nàng dậy.

Nàng thật khó hiểu, công tử Kim làm cách nào mang nàng rời khỏi

phủ, rồi mang nàng trở lại thế nào, sao mọi người chẳng ai biết thế? Tên
này rất thần bí.

Ngày này nàng dạy xong màn múa mới, đứng ngẩn người, nghĩ mãi

xem làm thế nào cho Thẩm Chiêu biết lòng của nàng.

HẮn biết rễ tình của Tấn vương ăn sâu với nàng, lấy tính cách quang

minh chính đại của hắn, tuyệt đối không cướp trắng trợn, lại càng không
biểu lộ ra chút tâm tư nào, bảo hắn thích nàng, có tâm tư với nàng, tuyệt đối
không có khả năng. Bởi vậy, dù cho nàng có nhiều công phu đi chăng nữa
cũng không dụ dỗ được hắn. Nếu lùi mà tiến thì tiếp theo sẽ thế nào đây?

Không có tình nhân, chẳng khác gì bạn bè thân thiết. Lấy tính cách

của Tấn vương khăng khăng, thấy nàng và Thẩm Chiêu nói cười, chẳng
khác gì ném một bình dấm chua. Giải quyết vấn đề khó này, bất giác thấy
thoải mái hơn nhiều.

Hai vũ nam nhảy cũng khá được, luyện thêm mấy ngày nữa thì họ có

thể tung hoành trong thành Kim Lăng rồi.

Một nha hoàn tới báo lại, Tấn Vương đợi nàng ở vườn hoa. Diệp Vũ

biết không trốn được, chỉ đành đi gặp hắn.

Từ xa nàng đã thấy hắn đứng dưới ánh nắng mặt trời, dưới tán cây

xanh, quần áo thêu văn hoa chói mắt, như giữa đám mây trắng có mảng
mầu sắc xanh, hoa văn ở giữa, không nhiễm khói lửa, không dính bụi trần,
thuần khiết khiến người ta không dám chạm vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.