BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 246

Giờ hắn đã hai mươi tám, lúc mười tám tuổi đại hôn, cưới vương phi,

hắn muốn cưới Diệp Vũ, chỉ có thể cho nàng ngôi vị sườn phi mà thôi.
Song Tôn thái hậu cũng không đồng ý khẩn cầu của hắn mà đòi được gặp
nàng.

Vì thế hắn mới vội vã ra cung tìm nàng, mang nàng tiến cung gặp mẫu

hậu.

Diệp Vũ nhìn qua một lượt bản thân, thấy không vấn đề gì, nhưng gặp

Tôn thái hậu như gặp tộc trưởng vậy, nếu Tôn thái hậu thật sự đồng ý hôn
sự này, thật sự tứ hôn, vậy nàng sẽ phải gả cho hắn sao? Không được!

Nàng tìm đủ mọi cớ, không chịu tiến cung theo hắn, lại bị hắn bác bỏ

hết. Sở Minh Hiên nhìn thấu lòng nàng, đau lòng hỏi, "Vũ Nhi, nàng đang
trốn gì thế? Nàng có muốn gả cho bổn vương không?"

"Vương gia còn nhớ rõ lời ta nói sao?"

"Bổn vương dĩ nhiên là nhớ chứ, nhưng bổn vương đêm ngày lúc nào

cũng lo lắng đề phòng...." Hắn đỡ lấy hai vai nàng, "Bổn vương không
muốn hối hận chuyện chung thân, chỉ có thể rước nàng vào phủ trước. Còn
phần yêu cầu của nàng, bổn vương sẽ thoả mãn nàng, tuyệt không cô phụ
tấm lòng của nàng với bổn vương"

"Nếu ta vào phủ, Vương gia lại làm không được thì tính sao? Ta biết

làm sao đây? Ta sao biết được Vương gia có lừa ta hay không nữa?"

"Vũ Nhi, nàng cứ vậy không tin bổn vương sao?" Hắn tức giận

nhướng mi lên, trên mặt tái đi.

"Không phải là không tin Vương gia, mà thật không tin đàn ông"

Nàng lạnh lùng châm biếm, "Nam nhi thế gian vốn bạc tình, huống chi ngài
là Tấn Vương mà người gặp người thích hoa gặp hoa nở, tính tình phong
lưu phóng khoáng gặp ngàn người đẹp. Hiện giờ nói ra nghe thật sướng lỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.