BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 389

Nàng cố ý hỏi, "Bệ hạ lên ngôi mười năm, cả nhà bị tội không ít, đại

nhân không biết bệ hạ là một hoàng đế giết người khát máu, tàn bạo bất
nhân sao?"

Thẩm Chiêu không nói, chỉ nhìn ngọn nến đến xuất thần. Nhưng đây

là câu trả lời tốt nhất: hắn cam chịu.

Trong đầu Diệp Vũ hiện lên ý nghĩ đáng sợ, "Cha ta tay cầm trọng

binh, bệ hạ có lo cha ta tiếp theo sẽ trở thành Thuỵ vương, như vậy, bệ hạ
có thể đối phó cha và Diệp gia như thế không?"

Trong mắt hắn bình lặng như mặt hồ, "Diệp đại tướng quân không

phải Thuỵ vương, trước mắt xem ra, bệ hạ sẽ không đối phó cha và Diệp
gia cô đâu"

Nàng bỗng thoáng thấy yên tâm, chợt nhớ ra một chuyện, vội hỏi,

"Đại nhân cũng biết, bệ hạ cũng không tin ngài không?"

"Lòng quân khó dò, ta thật ra cũng đã nghĩ tới chút" Thẩm Chiêu tâm

như gương sáng, "Bệ hạ đa nghi, cũng không dễ tin bất kỳ ai, lại càng
không để văn võ trong triều kết bè phái đâu"

"Đại nhân hẳn cũng nhìn ra, bệ hạ lo Tấn vương có lòng khác" Nàng

nhìn hắn không chớp mắt.

Hắn gật gật đầu, thần sắc chưa từng thay đổi, trong mắt loé lên chút

tán thưởng khó phát hiện. Nàng không rõ lắm, "TẤn vương và bệ hạ là anh
em ruột, sao bệ hạ còn nghi ngờ đệ đệ ruột chứ?"

Hắn không muốn đáp, chỉ bảo, "Đã khuya rồi, nên về phòng nghỉ đi"

Diệp Vũ không tha, "Chẳng lẽ ở giữa có bí mật không ai biết ư?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.