BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 545

nát óc mà cũng không nghĩ ra sao bệ hạ có thể đến biệt quán, sao có thể
cùng Nhị phu nhân dùng bữa.

Tiểu công công mang cặp lồng cơm có hai món điểm tâm tinh xảo tới,

Sở Minh Phong vẫy A tử lui, cười bảo, "Đây là phù dung cao, bánh đậu đỏ,
đây là canh vó ngựa, trẫm bảo ngự phòng làm, vẫn còn nóng, nàng nếm thử
đi"

"Bệ hạ có lòng, nhưng ta sẽ không ăn, bởi cái này cũng chẳng phải là

đồ ăn của ta" Giọng Diệp Vũ lãnh đạm.

"Đồ ăn của nàng đâu?" Hắn nhướng mày nghe không hiểu lời nàng,

trong lòng rầu rĩ.

"Không những không hợp khẩu vị của ta, hơn nữa ta lại không thích"

Nàng chăm chú nhìn hắn, mỉm cười, như có thâm ý.

Hắn có trực giác lời nàng nói có chuyện, lại không đoán được đến tột

cùng nàng định nói gì. Nàng vạch trần đáp án, "Hàng hoá và người giống
nhau, không hợp khẩu vị, không thích, thì sẽ không ăn, cũng không ép
mình nhận"

Cuối cùng hắn hiểu được ý nàng, tức giận dâng lên từ lòng bàn chân,

đành chỉ cố ngăn chặn lại. Kẻ hầu bưng bình rượu lên, hắn tự tay rót uống,
sau khi uống tới ba chén rồi mà lửa giận vẫn hừng hực trong ngực.

Nhịn gần một tháng mới tới thăm nàng, không ngờ còn chưa kịp ăn thì

đã bị nàng làm tức no rồi. Mấy ngày nay, hắn cố ý không đến xem nàng,
cũng dành cho nàng nhiều thời gian để tĩnh dưỡng, chữa bệnh, để cho nàng
chậm rãi nguôi ngoai nỗi đau mất con, không ngờ nàng lại có thái độ ác liệt
hơn với mình., sao hắn không tức được chứ?

NHưng mà Sở Minh Phong vẫn áp chế lửa giận, lấy ra từ trong lòng

một quả huyết ngọc uyên ương khấu sáng bóng, "Đây là uyên ương khấu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.