BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 794

Gần cả buổi sáng, nàng đói tới mức ngực dán vào lưng rồi, hai tay tê

mỏi đau nhức. Đã lâu không làm việc nặng, đột nhiên làm đã đến tận trưa,
thắt lưng mỏi tới mức chẳng đứng thẳng lên nổi.

Đồ ăn trong phòng tạp dịch đều khô khốc, chẳng có canh, không có

thức ăn mặn, vốn kén ăn rồi, nên khó mà nuốt xuống nổi. Nhưng mà không
ăn sẽ bị đói, Diệp Vũ đành cố nuốt chút một. Không ngờ, chỉ trong nháy
mắt, đồ ăn đã sạch bách. Bởi vì cung nữ ở đây hàng năm không được ăn
ngon, còn phải làm việc nặng, thể lực tiêu hao rất lớn, ăn cơm nghiến ngấu,
gió cuốn mây tan. Nhìn cơm sạch sẽ và thức ăn không còn, nàng trợn tròn
cả mắt lên. Cung nữ ăn cơm xong đều về nghỉ, bởi vì thời gian nghỉ chỉ có
một chén trà nhỏ.

Trương cô cô đi tới, "Sau này ăn cơm phải nhanh hơn chút, phải cướp,

nếu không thì chỉ có bị đói thôi" "Tạ cô cô chỉ điểm" Trong lòng Diệp Vũ
than nhẹ, chuẩn bị về phòng.

"Ngài là...." Trương cô cô mở to mắt nhìn nam tử đứng ở cửa. Bộ dạng

nam tử này cũng thật tuấn tú, tuy trên người không mặc quan phục, nhưng
vải vóc may quần áo này được thêu rất tinh xảo cũng không phải là người
bình thường. Còn nữa, nếu không phải là trọng thần trong triều thì cũng
không được vào tận vườn hoàng cung. Hắn đến tột cùng là ai? Đang tìm ai?

Diệp Vũ vốn định nghiêng mình, nghe thấy tiếng Trương cô cô, vội vã

xoay người, ngơ ngác.

Sao hắn lại có thể tới chỗ ở của tạp dịch chứ?

"Chào cô cô, ta là Thẩm Chiêu" Thẩm Chiêu cười khẽ.

"A, hoá ra là hữu tướng đại nhân, thất lễ thất lễ" Trương cô cô cười

tủm tỉm, nhận trước, "Đại nhân quý nhân nhiều việc, sao lại đến đây ạ? Có
gì cần nô tì giúp không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.