BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 915

Nhà tù tràn ngập mùi tanh hôi, mùi hôi thối bốc lên, còn khó ngửi hơn

cả đại lao trong cung, ngồi lâu chút đã cảm thấy khó thở rồi. Nhưng nàng
cũng chỉ cố chịu đựng.

Khí lạnh bức người, suốt ngày không thấy ánh mặt trời cả đại lao tràn

ngập không khí ẩm ướt, chui vào da thịt, càng cảm thấy lạnh băng. Nàng
ôm chặt lấy mình, cuộn tròn lại, vừa phát run vừa mê man.

Ngủ không say, nửa tỉnh nửa mộng, nàng hình như trông thấy giữa

không trung có treo một nam một nữ, hai mắt chảy máu, lưỡi thè ra, cả
người chân tay trần truồng, chết rất thảm trông rất doạ người.... Bỗn họ từ
trên không trung lao xuống, hướng tới nàng, thò hai tay ra như sắp bóp cổ
nàng vậy....Bừng tỉnh lại, nàng thở gấp kịch liệt, tim đập bình bịch. Đúng
lúc này bên ngoài có mấy tiếng động truyền tới, có vài người tiến vào.

Diệp Vũ ngước mắt lên nhìn, cai ngục đi đầu dẫn Tống Vân và Trâm

Cài đi tới, mở xích sắt nhà tù ra.

"Hà đại nhân đã nói rồi, Tống công công được thái hậu bảo tới nhận

người, ngài có thể mang Thẩm phu nhân đi lúc nào cũng được" Cai ngục
nói nịnh nọt.

"Làm phiền rồi" Tống Vân nói lạnh lùng.

Trâm Cài tiến vào, đỡ Diệp Vũ dậy, "Phu nhân, nô tỳ và Tống công

công tới đón ngài"

Nàng nói kiên quyết, "Án này vẫn còn chưa thẩm vấn,ầt không thể đi

được"

Tống Vân khổ sở khuyên, "Phu nhân, nhà tù này không thể ở, chẳng

may có con chuột, lại sốt cao nữa thì sao? Phu nhân cũng đừng làm khó nô
tài nữa, theo nô tài đi thôi"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.