Đúng vậy, nàng ta là vũ kỹ của Nghê Thường các, đã từng là vũ kỹ
của lầu Tiêu Tương, là tự Diệp Vũ dạy dỗ mình, cùng Lăng Vô Hương
nhảy được mấy điệu vũ. Sau đó nàng ta tham gia vũ đạo tài nghệ đại tài, là
nhân tài múa điêu luyện, vào Nghê thường các, trở thành vũ kỹ cung đình.
Nàng ta là Phán Phán.
***
Sau khi hạ triều, Thẩm Chiêu tự mình xuất cung, một tiểu công công
đến truyền lời, bảo bệ hạ truyền triệu. Bệ hạ không ở trong ngự thư phòng,
mà ở Tiểu Hoa uyển phía sườn đông của ngư thư phòng. Từ xa hắn thấy bệ
hạ đứng ở trước tấm màn lụa mỏng đang tung bay trong đình, nhìn cảnh
muôn hoa khoe sắc bên ngoài đình.
Hoa đào ẩn hiện, Hải đường kiều diễm, Hạnh hoa thanh thoát, đủ các
loại màu sắc, chiếm hết gió xuân, khiến cho cả vườn hoa lung linh sắc màu.
"Bệ hạ truyền triệu thần, không biết có gì quan trọng không?" Hắn
khom người hỏi.
"Gần đây ngươi có đi tới biệt quán không/" Sở Minh Phong khoanh
tay đứng gần.
"Không đi" Tâm tư Thẩm Chiêu lay động, hay là bệ hạ đã phát hiện ra
cái gì rồi?
"TRẫm tự dưng cảm thấy.... Vũ Nhi là lạ...."
"Bệ hạ nói thế là ý gì ạ? Hoàng quý phi đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Vũ Nhi vẫn tốt lắm, chỉ là trẫm cảm thấy..." Sở Minh Phong xoay
người, ngồi xuống ghế đá. Tống Vân rót hai chén trà, Sở Minh Phong xua
tay, ngồi xuống nói với Tống Vân, "Đi xem TRâm Cài đã tiến cung chưa?"