BÃO TÁP CUNG ĐÌNH - Trang 175

Hoàng Quốc Hải

BÃO TÁP CUNG ĐÌNH

CHƯƠNG 23

Khi đã sang tới bên kia bến đò sông Cái, đi chừng độ nửa trống canh nữa
về hướng bắc, Thái tôn mới bảo mọi người dừng lại. Nhà vua nói:
- Ta muốn làm một chuyến vi hành, để nghe ngóng trong dân, xem các
chính sách của triều đình có gì thuận, nghịch với lòng dân. Nhưng nếu đi cả
đoàn cả lũ thế này, khó mà che giấu được tai mắt người dân. Vậy các ngươi
trong đám nội nhân hãy quay về triều. Chỉ có Trần Thiêm, Trần Khuê Kình
đi theo ta. Nói xong nhà vua bèn khoác lên mình chiếc áo thường dân. Mọi
người ai cũng khóc lóc đòi theo, nhưng vua không cho.
Tính ra, vua tôi khởi hành ở Thăng Long từ giờ hợi, lúc này đã cuối giờ tí.
Gà trong các xóm đã gáy ran. Vua tôi chia tay bịn rịn. Khi đoàn người trở
lại Thăng Long đã đi xa chừng non một đặm, nhà vua ghìm cương ngựa lại,
nói với Thiêm, Kình:
- Quay về hướng đông. Ta muốn lên Yên Tử.
Trần Thiêm kính cẩn nói:
- Tâu bệ hạ, nếu bệ hạ muốn vi hành, không đâu bằng vùng xứ Bắc này:
dân đông, nho sĩ nhiều, lại là đất cũ quê hương nhà Lý. Luyến nhớ vua cũ,
hoặc nhuần thấm ơn mưa móc vua mới, chỉ qua bọn nho sĩ và lớp cùng
đinh là biết hết, bệ hạ còn phải ra vùng Yên Tử hiu quạnh làm chi cho nhọc
sức.
Trần Khuê Kình cũng mạnh dạn khuyên can:
- Tâu hoàng thượng, anh Thiêm nói đúng đấy. Bệ hạ đến cái vùng lam sơn
chướng khí, suốt ngày không một bóng người ấy làm gì. Muốn đi về Yên
Tử sao khi đêm, bệ hạ không đi thẳng hướng đông có tiện không, lại còn
ngược bắc làm gì?
Thái tôn băn khoăn một thoáng, nói:
- Hai người cùng là bạn ta. Trần Thiêm tuy hơn tuổi, nhưng lại cùng được
bổ với ta từ năm Ất dậu (1225) dưới thời Chiêu Hoàng. Đã bao năm cùng
ta gắn bó. Còn Trần Khuê Kình với ta cũng là bạn cũ, ta chẳng giấu diếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.