BÃO TÁP CUNG ĐÌNH - Trang 177

mạng như chơi. Chính ta lo cho tính mạng của huynh trưởng. Nhà vua lại
nghĩ, nếu như sự táo tợn của Liễu mà thành đạt. Người đầu tiên Liễu giết,
hẳn là thái sư. Sau đó, Liễu sẽ khử ta để lên ngôi hoàng đế mà từ lâu anh ấy
trông đợi.
Miên man, nhà vua lại nghĩ đến điều Khuê Kình khuyên giải, và cũng hàm
ý trách móc: “Người ở ngôi quân trưởng không thể chỉ làm theo ý thích
riêng mình mà bỏ mặc muôn dân”. Nhà vua lại tự biện minh: “Dù Khuê
Kình có trách ta, ta cũng đành chịu. Sự thật ta có được làm theo ý muốn
được đâu”. Đúng như Chiêu Thánh đã nói toạc vào mặt ta: “Bệ hạ chỉ là
một thằng hình nộm”. Từ mấy năm nay, khi đã ý thức được về các điều
thiện, ác cũng như sứ mệnh của kẻ cầm quyền; ta ấp ủ sẽ làm các việc có
lợi cho dân, cho nước. Nhất là từ khi được cư sĩ Phùng Tá Thang, chỉ bảo
cho các điều trọng yếu của tam giáo. Hoặc những bậc học giả, có thiện tâm
với dân với nước, như quan thừa chỉ khuyên nhủ ta những việc cần làm,
những điều cần tránh, khiến lòng ta lúc nào cũng hồi hộp, lo sợ, như người
mặc áo cỏ khô ngồi trước lửa. Có phải đâu ta không biết nghĩ đến bách
tính. Không thương họ sao được. Bởi nếu không có dân thì cũng chẳng có
vua. Nghĩ cho cùng, ta chịu ơn họ mới đúng, chớ đâu có chuyện họ phải ơn
ta. Từ miếng cơm ta ăn, tấm áo ta mặc, chiếc xe chiếc kiệu ta đi, nhất nhất
đều do những người dân lam lũ khốn khó làm ra, thế mà mỗi lần ta tha bớt
tô thuế, giảm nhẹ hình án là muôn dân gióng trống mở cờ, vào hội ăn
mừng, để tỏ lộ ơn mưa móc đã nhuần thấm tới xóm thôn. Ta biết, ta chỉ dối
lừa họ thôi, cái đám dân đen khốn khó ấy. Ta cho họ, cái mà ta không mất.
Ấy vậy mà họ vẫn cứ hớn hở mừng vui, tung hô vạn tuế.
Vua tôi cứ mải miết đi, trời sáng lúc nào không hay. Chợt trông thấy núi
Phả Lại ở phía trước, Khuê Kình bèn quay lại nói với nhà vua:
- Tâu bệ hạ, sắp tới bến đò rồi. Người ngựa đều mệt. Gần đây có một quán
hàng. Xin bệ hạ tạm dừng để cho ngựa uống nước, ăn cỏ.
Thái tôn nhìn quanh quất rồi gật đầu. Nhà vua nom kỹ vào đáy mắt hai
người đồng hành, xem họ có còn muốn đi với mình nữa không. Giây lát
ngập ngừng, Thái tôn nói:
- Ở những nơi hàng quán hoặc đò giang sông nước, các ngươi chớ có gọi ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.