BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 182

nỡ đang tay giết Tú Hồng?". Nhan sinh đáp: "Vì nó không vâng lời sai
khiến và hay cự lại, nhân bữa đó nó nói nhiều điều vô lễ tôi nổi giận kéo cổ
ra cửa sau bóp cho nó chết nghẹt. Tội như vậy mong lão gia liệu xử thế nào
tôi cũng chịu. Nghĩ vì kiếp trước lắm nỗi oan trái, nay phải mang nghiệp
báo". Nói rồi cúi lạy coi vẻ tự nhiên, quan huyện lấy làm lạ lắm nghĩ rằng:
"Người này nếu không phải điên thời trong việc này cũng có lẽ gì rắc rối
nên không thể nói ra, phải nhận liều như vậy cũng chưa biết chừng. Vậy ta
nên xét kỹ rồi sẽ định án". Nghĩ xong sai đem giam Nhan sinh vào ngục.
Nguyên Nhan sinh nghĩ rằng: "Tiểu thư có lòng tốt giúp mình, mong nên
ước hẹn, bởi tại mình vô ý thành ra Tú Hồng thác oan, nếu nay mà khai rõ
nguyên do, chắc Tiểu thư chẳng khỏi ra cửa quan đối chất, như vậy e mất
danh giá và bại hoại gia phong của Tiểu thư. Thà là chịu chết để buộc tội vô
ý phải làm cho Tú Hồng chết oan kia". Khi Võ Mặc thấy chủ mình cung
nhận và bị giam vào ngục, khóc rống lên, nước mắt như mưa xối, vơ vét
tiền bạc đem lo cho chúa ngục xin vào hầu hạ tướng công. Vì vậy Võ Mặc
được vào ngục, thấy Nhan sinh khốn khổ thời than khóc rầm rĩ, duy Nhan
sinh thì cứ một mực vui vẻ tươi cười. Tin Nhan sinh chịu tội cung xưng đưa
tới nhà họ Liễu, Liễu Hồng và Phùng Thị mừng rỡ lắm, chỉ có một mình
Kim Thiền tiểu thư lại càng sầu não. Nàng nghĩ rằng: "Tại ta mà Nhan sinh
phải liên lụy, lại cũng vì ta mà Nhan sinh phải cung xưng. Ôi! Người không
bỏ ta, ta sao nỡ phụ người. Thôi thôi! Chàng mà chết thời ta còn sống làm
chi, nhưng muốn tạ nghĩa chàng, ta nên chết trước chàng cho rõ mày đẹp
dạ". Tiểu thư đã quyết rồi, nên chờ bà vú Điền Thị đi vắng, liền mở đây
lưng buộc lên rường nhà treo cổ mà chết. Khi Điền Thị trở vào thấy vậy
chạy báo cho Liễu Hồng, đem người nhà vào cấp cứu, song le hồn đã dạo
chơi tiên cảnh, phách đà lên chốn đài mây, còn mong gì cứu. Liễu Hồng
muốn sai người đi báo huyện, Phùng Thị can rằng: "Không được, nếu bộc
lộ việc này ra thời hại to". Liễu Hồng hỏi: "Sao vậy?”. Phùng Thị nói: "Còn
án con Tú Hồng kia mà, sao mà nhân mạng nhiều thế?”. Liễu Hồng lại hỏi:
"Vậy tính làm sao cho êm bây giờ?". Phùng Thị nói: "Tốt hơn hết là nên
sắm hòm rương tẩm liệm lại tử tế để quản sau hoa viên, cấm gia nhân
không cho ai nói tiểu thư tự vẫn, mà phải tuyên truyền rằng tiểu thư bệnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.