BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 214

liên can tới ông". Người ấy cười nhạt: "Sao được! Ta là người ở đời, phải
can thiệp tới cả thảy việc đời". Lời nói ấy vừa dứt, bà già cất đầu lên khóc
nói rằng: "Trăm lạy quan nhân xin cứu mạng cho tôi". Bọn gia đinh thấy bà
già kêu cứu, nổi giận giơ tay ra đánh, bị người ấy hắt ra, chúng ngã đè lên
nhau. Vương Triều và Mã Hán thấy vậy cả mừng kế theo người ấy nói: "Bà
đừng có sợ gì, việc thế nào mau mau nói cho tôi rõ". Bà già bèn khóc mà
nói rằng: "Tôi họ Vương, đứa con gái ấy là cháu ở lối xóm, vì mẹ nó đau có
nguyện thiêu hương ở miếu Hoa Thần đây. Nay tuy đã đỡ song đi chưa nổi,
nên cậy tôi dắt nó đi khấn xin giùm. Ai dè tới đây gặp phải cảnh ngộ thế
này, xin quan nhân cứu giúp". Bà già nói dứt lời bụm mặt và khóc rống lên.
Người lạ ấy trợn mắt la lên rằng: "Bà bất tất phải khóc để tôi lại hỏi chúng
nó có chịu thả ra không?". Bọn gia đinh của Nghiêm Kỳ thấy người ấy giận
giữ và nói như vậy liền chạy vào nhà khách nói thêm mắm thêm muối làm
sao không rõ mà Hoa Hoa Thái Tuế ta nổi xung lên, sai người dẫn đường đi
ra kiếm người ấy. Chúng thấy Thái Tuế thân chinh ai cũng có bụng lo giùm.
Nghiêm Kỳ tới trước mặt người lạ ấy hỏi rằng: "Sao ngươi dám vô lễ, gánh
vác chuyện thiên hạ như thế này?". Người lạ ấy nghiêm sắc mặt vòng tay
đáp rằng: "Không phải tôi gánh vác chuyện thiên hạ. Vì bà già ấy khóc lóc
động lòng trắc ẩn, vậy không nỡ làm thinh mà ngó, cúi xin Công tử mở
rộng ơn lòng, tha cho chúng thoát vòng nguy hiểm". Nói rồi bước lại muốn
thi lễ, Nghiêm Kỳ đã chẳng biết phải nghe lời, lại giở ngón dọc ngang coi
thiên hạ nửa con mắt, thấy người ấy bước tới liền hét lớn rằng: "Quân khốn
khiếp ở đâu, tao không bảo chen vào sự của người, đừng có vô lễ vậy”.
Vừa hét vừa hất chân đá một đá. Người lạ ấy lẹ mắt huơ tay đỡ một cái,
Thái Tuế ngã lăn nằm dài dưới đất. Bộ hạ thấy chủ sức kém xúm nhau hùa,
kẻ cây người mác, áp vào như ong vỡ tổ, như kiến động hang. Người lạ ấy
thấy thế nguy cấp chỉ tránh đỡ. Ai dè Nghiêm Kỳ bị té, mới lồm cồm ngồi
dậy bị chúng đập nhầm một gậy vỡ óc chết ngay. Bọn gia đinh thấy chủ
chết rồi, bèn hô hoán rằng: "Người này giết công tử bắt nó cho mau".
Bọn nha dịch ở đó nghe kêu xông vào. Người lạ ấy nói rằng: "Các ngài chớ
rộn lòng nhọc sức, tôi dám làm dám chịu, còn bắt bớ làm chi". Vừa dứt lời,
bỗng có hai người chen ra nói rằng: "Không được làm như vậy phải bắt tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.