BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 272

Ngư ông tiếp lấy và nói: “Đó là phép tắc của người đi thuyền, xin khách
chớ lấy làm lạ". Nói dứt lời thấy có một chiếc thuyền khác chèo tới như
bay, người trên thuyền kêu ngư ông mà nói rằng: "Cha chả! Bửa nay phát
tài lắm đa?". Ngư ông đáp: "Có gì đâu mà phát tài, chẳng qua được cái áo
mà thôi". Người nọ nói: "Chẳng cần, miễn áo ấy cầm được đủ chút ít tiền
chúng ta uống rượu”. Ngư ông thấy thuyền kia chèo tới liền cầm áo liệng
qua, rồi nói: "Bây giờ tôi cũng đã thèm rượu lắm, vậy chúng ta cùng đi".
Nói rồi nhảy qua thuyền bên kia chèo vụt đi mất. Bạch Ngọc Đường thấy
ngư ông đi rồi không lẽ để thuyền trôi bồng bềnh trên mặt nước hoài, bèn
lấy sào bơi, hết sức bơi lại chèo, song thuyền cứ quay tròn giữa sông mãi.
Bạch Ngọc Đường nói thầm rằng: "Nếu biết như thế này ta đâu có xuống
thuyền câu làm gì?". Đương lúc than thở như thế, chợt thấy trong khoang
thuyền chui ra một người đầu đội nón tre, giở nón ra nói rằng: "Đã lâu
không gặp Ngũ đệ, vậy mừng Ngũ đệ vô sự ở đời có ai được trọn hay, việc
đời cũng chẳng trọn may được, Ngũ đệ bất tất phải than nghĩ”. Bạch Ngọc
Đường xem kỹ lại người ấy là Tưởng Bình, mặc y phục lội nước, thời cả
giận nạt rằng: "Thằng kia, ai là Ngũ đệ của mi mà gọi?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.