cầm cự mãi. Tôi tài kém nhảy tường không được, nên cứ leo qua, vì vậy
chậm trễ quá, tôi vừa tới thì người ấy bỏ đi mất, kế chúng nó áp bắt tôi
xiềng tại đây". Tưởng Bình bèn hỏi hình dung của người đối thủ với Hoa
Hồ Điệp. Long Đào nói ra thời quả là Hàng Chương. Tưởng Bình nghĩ
rằng: "Nhị ca đã đánh nhau với Hoa Hồ Điệp sao bỗng dưng lại bỏ đi đâu?
Nhân nhớ tới hai người mới đi vào khi nãy bèn hỏi Long Đào rằng: "Khi
nãy có hai người vào đây, vậy có thấy chúng nó đi đâu hay không?". Long
Đào nói: "Đi qua mé tây, sau rừng tre có một bức tường vôi, có lẽ chúng nó
đi vào đó". Tưởng Bình nói: "Vậy thì tráng sĩ ở đây đợi tôi một lát, tôi sẽ
tới đó nói chuyện". Nói rồi vội vã ra đi, tới sau rừng tre quả có bức tường
vôi, nhưng kín mít Không có cửa đi vào. Tưởng Bình nghĩ chắc trong đó có
điều mầu nhiệm, bèn đi vòng theo chân tường, tới một chỗ nọ, tre mọc bịt
bùng, măng cao lô xô, có một đường nhỏ đi sát chân tường, Tưởng Bình
liền theo đường ấy, vào đứng sát bức tường, lấy tay mò kiếm xem có dấu gì
chăng, may sao rờ đúng một cái nút, bèn đè mạnh vào bức tường nguyên
hiện ra một cánh cửa. Tưởng Bình cả mừng, chen mình vào trong thấy có
một dãy nhà năm căn và một nhà khách lớn, ở phòng mé tây nhà có bóng
đèn và người nói chuyện. Tưởng Bình nhón gót đi vào gần bên cửa đứng
rình, nghe có người nói: “Đó chẳng qua là một cô vãi có đáng gì mà hiền đệ
phải nhọc lòng". Tiếng người khác đáp: "Đó là tại bụng tôi, nhân huynh
khó rõ được. Tôi cũng vì nó mà quên ăn biếng ngủ, Hoa Xung này đã giết
tới mấy mạng thế mà lạ, duy nó thời giết không đành". Tưởng Bình nghe
nói muốn đi sấn vào, song nghĩ ra một kế bèn đi ra cửa reo to một tiếng
rằng: ”Vô lượng thọ Phật". Rồi bước ra ít bước ngồi núp vào một chỗ kín
đáo.
Ngô Đạo Thành ở trong nghe bèn bước ra hỏi: "Ai nói gì đó?". Không nghe
trả lời, liền đi ra cửa, thấy cửa đã mở bèn nghi Hồ Hòa say tới làm rộn, nên
không để ý tới, bước rảo qua mé nam. Tưởng Bình thấy cơ hội đã gặp liền
rút giáo ra nhắm ngay bụng Đạo Thành đâm tới một mũi, Đạo Thành ngã
ngửa xuống đất, hồn xuống âm ty. Tưởng Bình thấy Đạo Thành chết rồi,
liền rút giáo đi vào nhà khách. Hoa Điệp nghe có tiếng đi vào, tưởng là Đạo
Thành liền hỏi: “Chuyện gì đó hở đại ca?". Tưởng Bình làm thinh không