BÃO THÉP - Trang 1323

Tiếng các đại đội trưởng trả lời líu ríu nhưng không thấy cái giọng Quảng
Bình của đại đội trưởng đại đội xe tăng 3 nữa. Chắc xe này “bị” rồi.

Thêm một chiếc máy bay nữa bị bắn cháy. Tuy nhiên, có vẻ như chúng lại
xuất hiện nhiều hơn. Những chiếc máy bay nới dần vòng lượn ngày càng xa
về phía nam. Ông Đào hiểu bọn chúng đang bám đánh đội hình của tiểu
đoàn 4 dưới mặt đất. Chợt những tiếng ồn trong tai nghe nhỏ dần rồi bặt
hẳn. Ông Đào gỡ bộ cáp nghe ra nghiêng ngó rồi vẫy người chiến sĩ thông
tin:

- Đồng chí kiểm tra xem máy móc thế nào mà không nghe thấy gì nữa?

Cậu chiến sĩ loay hoay một lúc rồi đứng dậy, khuôn mặt tái nhợt lấm tấm
mồ hôi:

- Báo cáo thủ trưởng, máy không sao ạ. Có lẽ do khoảng cách xa quá nên
mất liên lạc thôi.

Ông Đào cau mày định nói gì đó nhưng lại thôi. Có lẽ cậu ta nói đúng. Bây
giờ phải cơ động sở chỉ huy lên phía trước là tốt nhất. Ông lại gần tướng
Ân. Vị tư lệnh binh đoàn lưng áo ướt đẫm mồ hôi ngước lên:

- Gay quá! Mất liên lạc rồi.

Thế này thì đúng là do đội hình chiến đấu đã cơ động rất nhanh làm cho các
đài sóng cực ngắn không dủ khả năng liên lạc rồi. Ông nói nhỏ:

- Có lẽ ta phải cơ động sở chỉ huy lên thôi, anh ạ.

Tướng Ân gật đầu:

- Vâng! Có lẽ phải thế thôi- Sau vài giây suy nghĩ ông quả quyết- Cũng
không thể lên quá gần được. Tôi sẽ cho một sĩ quan tham mưu lên trước
nắm tình hình. Trường hợp cần thiết thì làm trạm chuyển tiếp về đây. Anh
thấy thế có được không?

Liếc nhìn sang mấy vị tướng đang đứng xung quanh, ông Đào gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.