Dĩ nhiên, những lời này thì không thể nào nói với ba mẹ được,
ngậm bồ hòn làm ngọt, cô chỉ có thể đồng thời nuốt cả sandwich và
sữa tươi.
Bữa ăn sáng này, ba Lâm, mẹ Lâm và Chu Hàn là cảm thấy vui
vẻ, Lâm Lệ mặc dù trong lòng vẫn còn chút buồn bực, nhưng xét
thấy Chu Hàn làm bữa sáng này mùi vị thật không tệ, bữa ăn này cô
cũng tạm chấp nhận vậy.
Ăn xong bữa sáng, Chu Hàn lại muốn tới công ty xử lý công
việc làm ăn, liền cầm cặp công văn trực tiếp đi ra ngoài, trước khi đi
anh còn nói với ba Lâm, mẹ Lâm rằng đã đặt xong chỗ ăn tối cho hai
gia đình gặp mặt rồi, lúc đó anh sẽ về đón bọn họ đi qua, ngoài ra
còn dặn Lâm Lệ đưa ba mẹ đi ra ngoài dạo một chút, hiện tại là
tháng mười khí trời không lạnh cũng không nóng, đi ra ngoài dạo
cũng là lựa chọn không tồi.
Nghe được những lời này của Chu Hàn, hai ông bà cười toe
toét, trong lòng vốn còn chút thái độ với cuộc hôn nhân này giờ đã
tiêu tan, liên tục gật đầu nói tốt.
Dưới sự kiên trì và đôn đốc của mẹ Lâm, Lâm Lệ đành bất đắc
dĩ đưa Chu Hàn ra thang máy. Lúc đang chờ thang máy, Chu Hàn
quay đầu liếc nhìn cô gái đứng bên cạnh không hề tình nguyện tiễn
anh, buồn chán tựa vào một bên, vẻ mặt giống như một con mèo nhỏ
chán chường vậy.
Cười nhạt mở miệng nói: “Còn giận chuyện ngày hôm qua
sao?”
Nghe vây, Lâm Lệ như con mèo dựng lông, oán hận trừng mắt
về hướng của anh, hạ thấp giọng nói: “Không cho anh nhắc lại
chuyện tối qua!” Tối qua coi như cô xui xẻo đi.
Thấy phản ứng của cô, Chu Hàn nhíu mày, cố ý hỏi ngược lại:
“Tại sao?”
Lâm Lệ cắn răng; cơ hồ là nghiến răng nói: “Anh thấy có gì tốt
đẹp để nhớ lại sao? Tôi vì cái gì lại muốn nhớ đến chứ!”
Với những lời của Lâm Lệ Chu Hàn thật làm như đang suy
nghĩ rất kĩ lưỡng, một lúc sau đó gật đầu không nặng không nhẹ,