BẤT ÁI THÀNH HÔN - Trang 212

sao sắc mặt lại khó coi như vậy!”

Không đợi Chu Hàn mở miệng, Lâm Lệ tranh trước nói: “Mẹ,

sức khỏe của anh ấy rất tốt, không có chuyện gì, mẹ về phòng đi ngủ
đi, thời gian cũng không còn sớm?”

Mặc dù Lâm Lệ nói như vậy, nhưng mẹ Lâm vẫn là có chút

không yên lòng, nhìn Chu Hàn lần nữa hỏi: “Chu Hàn, con thật
không có chuyện gì sao?”

Chu Hàn cười, vào lúc mẹ Lâm không chú ý liền đưa tay ra

phía sau bắt được cái tay và thắt lưng của Lâm Lệ, mặt không đổi
sắc nói: “Con không sao, chính là xem nhiều giấy tờ quá mắt có chút
mỏi, chỉ cần ngủ một giấc là tốt rồi.”

Nghe Chu Hàn nói như vậy, lúc này mẹ Lâm mới yên lòng, gật

đầu, không khỏi căn dặn: “Ai, đừng khiến mình mệt mỏi như vậy,
tiền chỉ cần đủ cho cuộc sống là được, bởi vì tiền là vĩnh viễn kiếm
không xong, mà sức khỏe mới là quan trọng nhất, vì kiếm tiền mà
làm sức khỏe mình suy sụp, đây chẳng phải là cái được không bù
đắp nổi cái mất sao.”

Chu Hàn gật đầu, “Vâng, con nghe mẹ, sau này tuyển thêm

mấy người, làm cho mình có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn để ở
cạnh Lâm Lệ.” Nói xong cố tình quay đầu liếc nhìn Lâm Lệ bằng ánh
mắt tràn đầy thâm tình.

Thấy thế mẹ Lâm hiểu ý cười, gật đầu chỉ nói: “Như vậy là tốt

rồi, như vậy là tốt rồi, tốt lắm, các con cũng sớm một chút vào đi
nghỉ đi, mẹ cũng trở về phòng đây.” Vừa nói vừa trực tiếp xoay
người đi vào phòng khách.

Thấy mẹ vào phòng, Lâm Lệ trở tay muốn tránh thoát khỏi sự

kiềm chế của Chu Hàn, nhưng sức lực phụ nữ sao bằng được của
đàn ông, tay và thắt lưng bị nắm thật chặt, Lâm Lệ muốn nhúc nhích
cũng không được.

“Buông ra!” Lâm Lệ nhìn anh, gần như nghiến răng nghiến lợi

nói.

Thắt lưng bị giữ chặt, bởi vì giãy dụa và vị trí hai người từ

song song lúc đầu biến thành chính diện, hai người như vậy dán sát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.