BẤT ÁI THÀNH HÔN - Trang 230

giận, trước đây ở bệnh viện cô không gặp Trình Tường, không nghe
giải thích của nó, để cho ngày nào nó cũng đau khổ và dằn vặt tự
trách, tất cả đã đủ rồi, cô còn muốn thế nào!”

“Cái bà —” Mẹ Lâm muốn nói thêm cái gì, lại bị Lâm Lệ ngăn

lại.

Lâm Lệ ngăn mẹ, lắc đầu bảo bà: “Mẹ, để con nói chuyện với

bác ấy.”

Thấy Lâm lệ cau mày nói, mẹ Lâm không nói nữa, chỉ nhìn mẹ

Trình Tường, ánh mắt rõ ràng mang theo địch ý.

Lâm Lệ quay đầu nhìn bà Trình, nói: “Tôi không muốn thế nào

cả, tôi chỉ nghĩ tới cuộc sống của chính mình mà thôi, cho nên xin
bác đừng quấy rầy tôi.”

“Quấy rầy cô, ha ha.” Bà Trình cười lạnh, khinh thường nói:

“Nếu không phải vì Trình Tường, tôi cũng sẽ không thèm nhìn cô
một cái, bởi vì cô căn bản là không xứng với nó.”

Nghe vậy, hai tay hai bên hông của Lâm Lệ nắm thật chặt, thật

sự là buồn cười, cô dường như chưa bao giờ nghe được một lời nói
dễ nghe từ trong miệng của bà ta. Hồi xưa khi ở cùng Trình Tường,
nhà anh ta vẫn cực lực phản đối, tất nhiên thái độ của mẹ anh ta
được biểu hiện cực kỳ rõ ràng, cuối cùng Trình Tường ở trong nhà
náo loạn một trận, mặc dù bọn họ không phản đối nữa, nhưng thấy
cô đến thì nhìn cô càng lạnh nhạt hơn, cuối cùng bởi vì có em bé,
mặc dù quan hệ được cải thiện rất nhiều, nhưng sự quan tâm kia
cũng là lạnh lùng, không có tình cảm. Hiện tại cô đã chia tay với
Trình Tường rồi, không ngờ tới thế mà vẫn phải nghe lời nói châm
chọc của bà ta, xem ra cô làm người quá thất bại rồi.

“Bà cút cho tôi, đứng ở chỗ này ăn nói vớ vẩn!” Một bên ba

Lâm tức giận nói, nhìn mẹ Trình Tường, ánh mắt kia lạnh thấu
xương dường như mang theo dao nhọn.

“Bà cho là Trình Tường nhà bà là cái thứ gì, không xứng với

nó, hừ, chúng tôi căn bản là không lạ gì! Là bà coi cậu ta như là bảo
bối!” mẹ Lâm nói, nhổ cho bà ta một bãi: “Phi, là cái thứ gì!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.