“Là anh gọi tới?” Lâm Lệ nhìn hỏi anh, cảnh tượng như vậy cô
đã từng thấy trên ti vi, nhưng chưa từng gặp bao giờ.
Chu Hàn gật đầu, thò tay cầm lấy cái ly đế cao trước mặt cô,
rót cho cô nửa ly rượu đỏ, chất lỏng màu đỏ thẫm chảy vào chiếc ly
trong suốt, tay nhẹ nhàng đong đưa, kết hợp với sắc vàng mờ tối của
ngọn đèn trong phòng ăn, nhìn có loại quyến rũ và phong tình khác.
Đem ly rượu trong tay để trước mũi nhẹ nhàng ngửi, xác định
rượu đỏ này có hương vị thuần khiết, Chu Hàn mới đưa ly rượu
cho Lâm Lệ, “nào nếm thử xem.”
Lâm Lệ nhìn anh, coi như là hồi trước cô vẫn còn có dạ dày vô
địch nhất, cô ăn gì uống gì cũng chưa từng coi trọng như thế, nhận
lấy rượu anh đưa tới, nhẹ nhàng đặt ở khóe miệng uống vào, cô
cũng không phải một người hiểu được cách thưởng thức rượu đỏ,
nhưng cô hiểu được rượu uống ngon hay không, không có vị chát
như bình thường, rượu đỏ hôm nay Lâm Lệ uống có vị rất thuần
khiết.
“Như thế nào?” Chu Hàn rót cho mình một ly, nhẹ nhàng đặt ở
khóe miệng uống.
Lâm Lệ gật đầu, chỉ nhẹ nhàng nói: “Uống rất ngon.”
Chu Hàn cười nhạt, chỉ nói: “Dùng cơm thôi.”
Những thứ này quả thật là rất ngon, cũng không uổng danh
tiếng top 10 nhà hàng tốt nhất được bình chọn trên mạng, thật ra thì
trước đây khi còn ở với Trình Tường, cô đã từng muốn tới nơi này
một lần, cô chủ yếu là đi ăn nhà hàng, ở Giang Thành lâu như vậy,
cơ hồ đã ăn hết ở tất cả các nhà hàng lớn nhỏ ở đây một lượt, chỉ là
chỗ này cô chưa từng đến, chủ yếu là do nhà hàng này nhà này
không kinh doanh với bên ngoài, như là thuộc về hội sở tư nhân, chỉ
có hội viên suốt đời của nhà hàng mới có thể hưởng thụ ăn uống ở
đây, do vậy sự thần bí và khó tiến vào nơi này mới có thể khiến cho
bên ngoài coi nó là truyền kỳ.
Trước đây Trình Tường vì muốn cô vui vẻ, đã từng nhờ người
tìm bạn bè xoay giúp hai vé vào đây, chẳng qua là khi có được vé
cho hai người, lúc ấy mẹ Trình Tường đột nhiên ngã đau chân, hai