BẤT ÁI THÀNH HÔN - Trang 394

chứng tỏ anh cam chịu những thứ kia là sự thật sao? Anh cho
rằng…”

“Những điều kia vốn chính là sự thật!” Chu Hàn mạnh mẽ

quát ngắt lời Lâm Lệ, ánh mắt lạnh thấu xương nhìn cô, hai tay ở
bên đùi nắm chặt.

Lâm Lệ thật là có chút bị khí thế của anh hù đến, nhìn anh

muốn mở miệng: “Anh…”

Chu Hàn không cho cô cơ hội mở miệng, trực tiếp gần như thô

bạo quát cô: “Em muốn tôi giải thích gì với giới truyền thông, giải
thích rằng những điều báo chí viết là không đúng sự thật ư? Con mẹ
nó, Lăng Nhiễm ngoại tình sau lưng tôi, con mẹ nó, Tiểu Bân vốn
không phải là con tôi, tôi bị bọn họ cho đội nón xanh những bảy
năm, nuôi con không công cho người khác bảy năm, quỷ tha ma bắt
những gì trên báo viết còn đúng hơn cả chân lý, em còn muốn tôi
giải thích cái gì? Giải thích rằng lúc đầu tại sao tôi lại vì một người
đàn bà như vậy mà phản bội anh em bao nhiêu năm ư? Đáp án chỉ
có một, đó là anh, con mẹ nó, không có lòng tự trọng, anh, con mẹ
nó, đúng là đáng đời!”

Lâm Lệ sửng sốt, nhìn anh chằm chằm, hoàn toàn không phản

ứng kịp, hoàn toàn không biết nói gì, chỉ có thể lẳng lặng đứng một
chỗ.

Chu Hàn cũng nhìn cô, bộ ngực bởi vì mới rống giận mà thở

dốc mạnh mẽ, đợi hơi thở ổn định chút ít, mạnh mẽ xoay người sang
chỗ khác chuẩn bị rời đi, lướt qua cô. Đột nhiên dừng bước, ánh mắt
nhìn về phía cửa, nơi có một thân ảnh nhỏ, tay vô thức nắm chặt.

Lâm Lệ hồi phục tinh thần, quay đầu lại như muốn nói gì, cũng

liếc thấy đứa nhỏ nhất thời sửng sốt, “Tiểu Bân…” Tại sao đứa nhỏ
lại ở chỗ này? Không phải là đã nằm xuống ngủ rồi sao?

Chu Hàn nhìn đứa nhỏ một lúc lâu, không nói chuyện, mang

bộ dạng thấy như không thấy lướt qua.

Nhưng khi đi ngang bên cạnh, đứa nhỏ đột nhiên lên tiếng gọi:

“Ba.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.