BẤT CHẤP - Trang 5

trong vườn của trang viên nhà Craven ở Herefordshire. "Và nếu ngài ấy là
người duy nhất con quyết lấy thì mẹ sẽ nói rằng có đã có một lựa chọn
tốt..."

"Nhưng?" Lydia gợi ý.

Sara nhìn chăm chú một cách trầm ngâm vào bụi mao lương và cây irit

vàng đẹp tuyệt trồng ngay ngắn dọc lối đi bộ lát gạch. Đó có lẽ là một ngày
mùa xuân ấm áp, bầu trời xanh ngạt nổi bềnh bồng những đám mây xốp.

"Đức hạnh của quý ngài Wray là không thể bàn cãi", Sara nói, "Tuy

nhiên, cậu ta không phải là kiểu đàn ông mà mẹ hình dung rằng con sẽ
cưới"

"Nhưng ngài Wray và con hợp nhau nhiều lắm", Lydia phản đối, "ví dụ

một lần, chàng là người đàn ông duy nhất con quen biết chịu phiền lòng để
đọc bài luận về hình học không gian của con."

"Và tất nhiên cậu ta nên được ca tụng vì điều đó" Sara nói, cặp mắt xanh

của bà lấp lánh với sự thích thú châm biến đột ngột. Mặc dù Sara là một
quý bà thông thái trong thế hệ của bà, bà thừa nhận một cách thoải mái rằng
lập luận tóan học tiến bộ của con gái nàng vượt xa ngòai hiểu biệt của bản
thân bà.

"Dù vây, Mẹ hi vọng một ngày nào đó con sẽ tìm được một người đàn

ông có thể cân bằng bản tính của con với sự nhiệt tình và phóng khoáng
hơn nhiều ngài Wray có vẻ có. Con là một cô gái quá là nghiêm túc, cục
cưng Lydia của mẹ."

"Con không nghiêm túc thế đâu" nàng phản đối.

Sara cười. "Khi con là một cô bé, mẹ đã cố gắng trong vô vọng dỗ ngọt

con để vẽ những bức tranh cây cỏ vả hoa lá, và thay vào đó con cứ khăng
khăng vẽ những đường thẳng để chứng minh sự khác biệt giữa góc tù và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.