BẤT DẠ THÀNH - Trang 145

“Ai nha, chuyện nhỏ mà, khỏi kể làm gì, mai đưa anh đi ăn cơm chính

hiệu Thượng Hải nhé? Có cái quán nhỏ thôi mà tôi ưa lắm.”

May cho Lý Dĩ Thành nồi lẩu cạn thấy đáy thật đúng lúc, vừa vặn kết

thúc cuộc trò chuyện của bọn họ, bởi cậu có thể mỉm cười cho qua, không
có nghĩa là Dương Tiếu Văn cũng thế… đến lúc ấy không khí nặng nề rồi,
nồi lẩu này còn ăn tiếp được sao~ vậy mới nói lát nhớ phải trả dư chút xíu
thưởng cho chủ quán.

Rời khỏi quán lẩu đã gần chín rưỡi, không khí giữa hai người lại trở về

như ban đầu, đề tài phần lớn xoay quanh đồ ăn và mấy chuyện không đâu,
Dương Tiếu Văn lâu lâu lại chêm vài câu nói giỡn hay chọc ngoáy châm
chích, có vẻ rất hòa hợp, nhưng rõ ràng vẫn có chút ngượng ngùng mỗi lần
nói thảng đến chuyện trước kia.

Họ bước ngược về hướng tiệm bán custard, Lý Dĩ Thành bảo đi lấy xe,

Dương Tiếu Văn liền khoác cái túi đồ-lót-của-đứa-khác lên vai. Xe là xe
công của công ty Eric, cuối tuần ổng để Lý Dĩ Thành lấy xài, cậu cũng ít
khi đi, một là vì lái không giỏi, hai là cậu thích ngồi xe buýt. Cuối tuần, cậu
sẽ ngồi xe buýt thong thả bon bon qua đường to ngõ nhỏ, thấy chỗ nào thích
thích thì xuống xe, ngắm đến chán mắt lại vẫy đại một xe khác leo lên ngồi,
ấy chính là tuyệt chiêu dạt thành phố của cậu.

Hai người chậm rãi bước trên vỉa hè ngoài tiệm custard, hơn hai giờ

trước Lý Dĩ Thành còn ngồi ở cái ghế đằng đó cười như điên, đột nhiên
Dương Tiếu Văn dừng lại, bình tĩnh nhìn cái ghế.

“Sao thế?”

“Lúc đó anh từ bến tàu điện ngầm đi ra, không biết đường xá thế nào

nên cứ bước đại, đến đây thì thấy bao nhiêu người chen chúc đứng chờ mua
hàng.” Dương Tiếu Văn ngừng một lát, “Anh thấy có người cúi đầu nhận
túi custard, cười rất vui vẻ, anh liền nghĩ bánh custard này nhất định rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.