BẤT KHUẤT - Trang 56

Khi ra Côn Đảo, tôi lại được nghe anh em ở đây thuộc từng câu nghị

quyết. "Khí tiết người đảng viên như bông hoa trước ngực, hương thơm
muôn thuở...". Câu ấy gần như một châm ngôn, ngày ngày anh em nhắc tới.
Địch cũng biết và chúng cũng gọi đó là "chỉ thị bảo vệ khí tiết". Chúng ngỡ
chỉ thị đó ở ngoài gửi vào và chúng rất cay. Đánh thế nào cũng không tìm
ra mối. Tù nào cũng thuộc. Đánh lại càng thuộc. Chỉ thị đã vào tim, vào óc
đảng viên.

Không khí trong "xan" B từ lúc học tập chỉ thị có khác. Anh em vui

hơn, đoàn kết hơn. Đối với bọn nhân viên địch, thái độ của anh em đàng
hoàng hơn. Có một đồng chí không như vậy. Rầu rầu cả ngày. Hay thở dài
một mình.

Anh tên là Q bị bắt ở Bình Thuận, vào tù thường giữ kẽ với mọi

người. Đoán anh có vấn đề, tôi la cà làm thân. Tôi thấy ái ngại cho anh.
Thương anh nữa.

Có lẽ vì tôi chân thành, sau vài ba lần trò chuyện, anh Q nói thật với

tôi tất cả. Anh bị bắt đã trót khai báo. Khai báo tuốt! Và anh coi đời anh
như thế là bỏ đi rồi.

- Tôi bây giờ hết nhẵn, anh ạ. Không còn một chút gì nữa!

- Có thật như vậy không? Tôi hỏi.

- Cũng có đồng chí bảo tôi: "Thôi làm lại, thua keo này bày keo khác,

buồn chi lắm thế!" nhưng tôi xấu hổ vô cùng. Tôi tự tay phá đổ tất cả, tôi
buồn lắm, anh ơi! - Anh Q nhăn mặt nói.

Tôi nói:

- Khai báo là có lỗi lớn, không thể ví với chuyện được thua thông

thường mà nói "thua keo này bày keo khác". Chẳng lẽ khai báo keo này
xong, lại bày keo khác ra để rồi lại khai báo nữa hay sao? Tôi không tán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.