BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 148

Thằng nhóc này chẳng lẽ là ra bên ngoài giải quyết tâm sự rồi? Cũng

khó trách, nó uống nhiều rượu như vậy dĩ nhiên là nhanh như vậy liền phải
thức dậy giải quyết rồi. Lữ Minh Dương khẽ lắc đầu, chẳng biết thằng nhóc
này có hoàn toàn tỉnh táo không, có hay không phát hiện mình vừa rồi cũng
không có ở trong phòng, xem ra phải kiếm cái lý do gì đó để giải thích mới
được.

Nằm xuống chỗ ngủ dưới nền nhà, Lữ Minh Dương duỗi chân duỗi tay

thư giãn gân cốt, hai ngày nay đều là ngủ trễ dậy sớm, hơn nữa mới vừa rồi
một đường trèo nhanh lên đỉnh núi, cái này đúng là có chút mệt. Hắn nhắm
mắt lại đem một ít manh mối thu thập được trong hai ngày nay sắp xếp lại
một lần, nhưng lại mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ, cũng không biết
qua bao lâu, tựa hồ đã qua mấy tiếng, cũng tựa hồ chỉ là mới vài phút mà
thôi, Lữ Minh Dương đột nhiên giật mình tỉnh giấc – Đại Quân vậy mà còn
chưa có trở về.

Trực giác nói cho Lữ Minh Dương biết, nhất định đã xảy ra chuyện rồi.

Hắn lập tức đứng dậy, nhẹ nhàng bật đèn, quét mắt nhìn khắp phòng.

Trương giáo đang ngủ say trên chiếc giường đơn, mà chỗ ngủ của Đại

Quân lại có chút bừa bộn, cái giá treo quần áo đặt kế bên chỗ ngủ lại đang
ngã sấp xuống ở một bên, nhưng càng làm cho người ta nghi hoặc chính là
ở cửa ra vào chỉ còn lại một chiếc giày của Đại Quân, chiếc còn lại thì
không thấy đâu.

Lữ Minh Dương nhíu mày, căn cứ tình huống này mà suy xét, lúc Đại

Quân đi khỏi thì cậu ta đang rất hoảng hốt, ngay cả giày cũng mang chưa
xong, chưa ra khỏi cửa đã bị rớt một chiếc thế nhưng cũng không thèm
mang lại. Đến tột cùng là vì nguyên nhân gì mà nó lại hoảng hốt chạy khỏi
phòng như vậy chứ? Không phải là bị đau bụng tiêu chảy đó chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.