BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 432

Nhẹ nhàng mở cửa phòng, Lữ Minh Dương đầu tiên là nhìn ra ngoài

quan sát một chút, dưới sân là một mảnh im lặng, chỉ có chiếc xe ủi đất đậu
ở gần cửa ra vào đang nhả khói đen như trước và phát ra tiếng máy nổ trầm
thấp. Dưới sân đã không còn thấy bóng dáng Hàn Di, thậm chí đến bóng
quỷ cũng không có một cái.

Lữ Minh Dương nhíu chặt chân mày, chậm rãi nép sát chân tường tiến

xuống dưới lầu.

Tất cả đèn trong sân đều sáng, bên dưới ánh đèn sáng ngời vẫn là một

cảnh an tĩnh, đứng lại ở chân cầu thang tầng dưới, như trước vẫn không
thấy có bóng người hay bóng quỷ. Trên thế giới này sự tình khủng bố nhất
cũng không phải là nhìn thấy quỷ, mà là rõ ràng biết có quỷ nhưng lại
không nhìn thấy.

Lữ Minh Dương đem Chu Đình che ở phía sau, siết chặt khẩu súng

trong tay, chậm rãi bước một bước, đi ra khỏi lối lên cầu thang, quan sát
bên ngoài một cái. Nếu có ác linh ở đây, thì ngoài hai cái kho hàng cuối
cùng bên ngoài thì chỉ còn hai cái phòng lớn ở tầng này là địa phương bọn
chúng có thể ẩn nấp.

Lữ Minh Dương thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, trái phải hai bên quả

thực không có phát hiện bất cứ dấu vết nào của ác linh. Hắn lại chậm rãi di
chuyển bước chân, hướng đến phòng bên phải, cũng chính là phòng tập
gym tiến đến. Hắn sớm đã loại trừ nhà kho chứa đồ nghề bắt ma của mình,
dù sao nó cũng được khóa rất chắc chắn, nói cách khác chỉ có phòng tập
gym bên này là nơi ác linh có thể ẩn nấp thôi.

Lữ Minh Dương vừa nhẹ nhàng di chuyển, vừa chú ý Chu Đình phía

sau. Chu Đình hít thở nặng nề, bám sát đằng sau Lữ Minh Dương, cô thấy
Lữ Minh Dương lần này rất tập trung, hoàn toàn không giống như những
lần chạm trán với ác linh trước đó rất là thoải mái, cô ý thức được ác linh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.