BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 456

khiến cho những người này tụ lại cùng một chỗ, lại còn vì sao mà chọn ra
những người này đây?

Lữ Minh Dương bỗng nhiên nhớ tới Chu Đình từng nói qua với hắn,

chính là buổi tối đã nhận được một cuộc điện thoại, nói khu dân cư mới ở
ngoại ô phía đông xảy ra tai nạn giao thông, cô ấy mới chạy tới đó, bởi vì
đợi không được taxi, nên đành phải lên chuyến xe buýt kia.

Hắn gọi một cuộc điện thoại, nhờ lão Mã tra một chút buổi tối ngày 9

tháng 10, đường dây nóng hôm đó là từ nơi nào gọi đến, bất quá sau một lát
lão Mã hồi báo, nói cuộc gọi đó căn bản là tra không ra nơi gọi.

Quả nhiên không ngoài dự liệu, Lữ Minh Dương và Hàn Di nhìn nhau,

nhẹ nhàng lắc đầu, mấy vấn đề này trong nhất thời chỉ sợ không cách nào
có thể hiểu rõ được.

Bây giờ còn có thể nói chuyện chính là người còn sống trong vụ tai nạn

đầu tiên, đành bắt đầu tra từ đây thôi, Lữ Minh Dương tăng tốc, hành trình
một tiếng đồng hồ, bây giờ chỉ mất có hơn bốn mươi phút đã chạy tới.

Đón tiếp vẫn là gã cai ngục kia, gã vừa thấy Lữ Minh Dương, vội vàng

tiến tới nói:” Đồng chí phóng viên, chào cậu, chào cậu.”

Lữ Minh Dương cười nhạt bắt tay gã, nói:” Làm phiền anh, tôi lại muốn

gặp Hầu Khánh Ba.”

“ Công việc mà, không sao, a a.” Cai ngục cười khan, mắt liếc thấy Hàn

Di đi phía sau Lữ Minh Dương, nhất thời mắt sáng rực lên, trong lòng thầm
nghĩ làm phóng viên thật là thích, tiểu tử này hôm qua dẫn theo có thể nói
là một mỹ nữ thượng phẩm, không ngờ hôm nay đổi một cô khác đã không
nói, lại còn muốn xinh đẹp hơn cô gái hôm qua bội phần. Thầm cảm thán
công việc của bản thân hằng ngày chỉ toàn là tiếp xúc với nam nhân, không
phải cai ngục thì là phạm nhân, thật sự là buồn khổ a.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.