BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 553

mũi nỏ tiễn màu bạc, xoay người lại trừng cặp mắt đỏ ngầu nhìn chằm
chằm Hàn Di.

Lữ Minh Dương không chút chậm trễ, vung kiếm trong tay lên hung

hăng chém một kiếm xuống cổ người gác mộ.

Dù Lữ Minh Dương đã vận hết khí lực, nhưng mà chặt đầu cũng cần có

kỹ thuật, đó là phải nhanh, chuẩn, độc, một cái cũng không thể sai sót, tuy
Lữ Minh Dương ra tay rất nhanh, nhưng khoan nói tới ngoan độc, chỉ nói
chuẩn thôi đã không đủ rồi, không thể chém xuống đúng khớp xương cổ,
đại kiếm lập tức bị kẹt lại trong xương cổ của người gác mộ.

Lữ Minh Dương dùng sức rút kiếm, đồng thời xoay người, đạp một

cước vào mông người gác mộ, đại kiếm liền rút ra, người gác mộ cũng lập
tức ngã sấp xuống, ngã vào trong mộ huyệt của Hoắc Linh linh, mảnh vỡ
quan tài lập tức đâm xuyên qua ngực ông ta.

Nhìn thoáng qua tình cảnh trước mắt, Lữ Minh Dương quay đầu nhìn

Hàn Di cười khổ liên tục, biểu tình của Hàn Di thì vẫn lạnh lùng như trước,
tựa hồ loại chuyện trước mắt này cũng không phải lần đầu tiên chứng kiến.

Bỗng nhiên trong mộ huyệt truyền tới một trận tiếng động, Lữ Minh

Dương quay đầu lại nhìn, nhất thời trong lòng cả kinh, người gác mộ kia
vậy mà còn chưa thể giải quyết, máu tươi từ cổ chảy ra ròng ròng, trước
ngực cắm hai thanh gỗ nhọn, trong cổ họng phát ra một thứ âm thanh như
tiếng dã thú rên rĩ, tay chân thì đang vùng vẫy, có ý muốn tiếp tục đứng lên.

“ Vậy mà còn không chết?” Lữ Minh Dương trừng to con mắt nói.

“ Đã nói là phải chém đứt đầu mà!” Hàn Di nhíu mày nói.

Lữ Minh Dương cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói:” Chưa đứt thì chém

thêm lần nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.