BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 730

Hàn Di nhíu mày thật chặc, cúi thấp người cẩn thận quan sát lại lần nữa,

lần này rốt cục có phát hiện. Trên mặt tuyết ở nơi đó có một hàng dấu chân
rất nông, bởi vì vấn đề thị giác, nên phải cúi thấp người mới có thể loáng
thoáng nhìn ra.

Đó là một hàng dấu chân nho nhỏ, chính là dấu chân của một đứa trẻ mà

đêm hôm đó bọn họ đã nhìn thấy.

Dấu chân kia từ chỗ tảng đá lớn đi thẳng ra ngoài, dọc theo hẻm núi tiến

về phía bắc, cho đến khi biến mất ở cuối tầm mắt.

“ Ngươi phát hiện cái gì?” Hàn Di hạ thấp giọng nói.

Lữ Minh Dương khẽ lắc đầu, ánh mắt vẫn như cũ nhìn về phía điểm

cuối cùng của dấu chân, nói:” Có thể lát nữa nó sẽ trở về.”

“ Nó nào?” Hàn Di nuốt khan một ngụm nước miếng, nói.

“ Không biết.” Lữ Minh Dương cười khổ lắc đầu, thấp giọng nói:” Mới

vừa rồi tôi đuổi theo thi thể Ngưu Nhị Xuyên đến đây, thấy gã đang chạy
thì đột nhiên ngừng lại.”

Ánh mắt Lữ Minh Dương có chút mê hoặc nói:” Sau đó chợt thấy có

một người thân thể thấp thấp từ hẻm núi chạy tới, chỉ trong chớp mắt thì đã
vừa khiêng thi thể Ngưu Nhị Xuyên lên vừa chạy vòng trở lại... Quá nhanh,
căn bản tôi chẳng thấy rõ là thứ gì...”

Hai hàng chân mày của Hàn Di cau chặt lại, nếu như đến cả Lữ Minh

Dương cũng không thấy rõ là thứ gì khiêng Ngưu Nhị Xuyên, như vậy
hoàn toàn có thể suy ra tốc độ của thứ kia. Tốc độ của mình đã có thể coi là
tương đối nhanh, nhưng trong hoàn cảnh ánh sáng thế này cũng tuyệt đối
không thể đạt tới loại hiệu quả đó. Huống chi thứ kia còn khiêng thi thể
Ngưu Nhị Xuyên?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.