BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 820

Lại nói Trương đại sư được xưng tụng là truyền nhân của thiên sư, trong

viện lần này cử ông ấy đến, tất nhiên là đã nắm chắc, vậy còn kéo mình đi
mạo hiểm làm quái gì chứ?

Trương đại sư cười ha hả, vỗ vỗ đầu vai Lữ Minh Dương nói: “Đi thôi.”

Lữ Minh Dương còn chưa kịp mở miệng cự tuyệt, những người bên

cạnh đã sớm nhốn nháo khuyên Trương đại sư vẫn nên mang theo một chút
binh lính, bất quá đều bị Trương đại sư lạnh nhạt từ chối. Lữ Minh Dương
cười khổ nhìn mọi người một vòng, sau đó dùng bộ mặt bất đắc dĩ nhìn
Hàn Di bên cạnh một chút.

Hàn Di từ đầu tới cuối đều giữ vẻ mặt bình tĩnh, tựa hồ căn bản không

có ý đi khuyên Trương đại sư. Cô hơi liếc nhìn Lữ Minh Dương một cái,
khóe miệng treo nụ cười mỉm, tựa hồ để cho Lữ Minh Dương đi liều chết
ngược lại chính là một loại chuyện tốt.

Lữ Minh Dương bất đắc dĩ thở dài, hướng Lưu đội trưởng đáp ứng một

tiếng, nhận lấy bản đồ trong tay y, lê đôi chân đã không còn chút sức lực
nào tiến tới. Trương đại sư khẽ cười với Hàn Di một cái, nhẹ bước theo sau.

Lữ Minh Dương dọc theo phía đông thôn đi vòng qua cái nghĩa địa ở

thôn sau, rồi lại khó nhọc vượt qua cái sườn núi không quá cao nhưng rất
dốc, cẩn thận từng ly đạp lên tuyết đọng tiến về khe núi, đi tới bên cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.