BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 1241

Sát Thần giờ không coi hắn là đế cảnh cao thủ, mà coi hắn như thánh

cấp cao thủ.

“Khiếu Thiên quyết.”
Lôi điện từ trên không giáng xuống, theo mũi đoạn kiếm ập vào Sát

Thần.

“Chiến Thiên quyết.”
Độc Cô Bại Thiên xuất tả quyền, quyền ảnh như muốn phá toái không

gian, bá thiên tuyệt địa bổ tới.

“Kinh Thiên quyết.”
Tất thảy đều nảy sinh ảo giác rằng thân thể Độc Cô Bại Thiên mờ đi,

toàn thân hắn như lưỡi kiếm lao vào Sát Thần.

Sát Thần cả kinh, đối phó với lôi điện trên không đả đủ mệt, thì thêm

quyền phong ào ào với uy thế hủy thiên diệt địa bổ tới. Y bị sấm sét đánh
trúng, nhưng vẫn dốc toàn lực nghênh đón một quyền bá tuyệt thiên địa đó.

Tia sét khổng lồ đánh trúng y, bốc lên làn khói đen, mùi khét lẹt tỏa ra.

Sát Thần nén đau, ngạnh tiếp quyền phong, nhưng bị đánh văng xa mấy
chục trượng.

Y chưa kịp đứng vững trên không, Độc Cô Bại Thiên lại lao tới, tựa

thanh kiếm rời vỏ, thân hình toát lên sát khí ngút trời.

Sát Thần cả kinh, nhớ lại ba chữ “Kinh Thiên quyết” mà hắn từng hô, đó

là môn thần công cổ xưa, luyện đến cảnh giới tối cao có thể lấy thân ngưng
kiếm, tuy hiện thời Độc Cô Bại Thiên chưa đạt mức thân hóa kinh thiên
trường hồng nhưng kiếm khí lạnh lẽo trên mình hắn đủ khiến Sát Thần run
rẩy, cảm giác không thể chống nổi, vội tránh sang bên.

Lúc Độc Cô Bại Thiên lướt qua, y thét lên lạc giọng, tay trái bị hắn cắt

đứt.

Máu rải khắp không trung, thân hình Độc Cô Bại Thiên không dính nửa

giọt máu, đứng ngoài xa lạnh lùng nhìn y, tựa lãnh huyết ma thần.

Sát Thần run lên, sắc mặt nhợt đi, run giọng: “Ngươi đồng thời biết

Khiếu Thiên quyết, Chiến Thiên quyết, Kinh Thiên quyết… lẽ nào ta gặp
người trong truyền thuyết?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.