BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 1322

“Khoác lác, nếu người lại bị người ta đánh ngã xuống biển thì con cũng

đỏ mặt thay, sau này người đừng nói với ai rằng người là sư phụ của con
đó.”

Lão nhân trên không trung vểnh ngược râu: “Tiểu nha đầu ngươi dám

coi thường sư phụ, để vi sư cho ngươi biết dưới gầm trời này không ai đủ
khả năng đánh bại ta…”

Đúng lúc đó khoảng không gian phía sau lão nhân có dao động, một dải

hào quang lấp lánh xuất hiện.

“Bịch” một tiếng trúng ngay lưng lão nhân.
“Đồ vương bát đản, dám đánh lén ta…a…” Lão nhân trong lúc không

kịp trở tay, “bùm”, lại bị đánh văng xuống biển.

Thiếu nữ tuyệt sắc đứng trên hải đảo há mồm kinh hãi, rồi cười hi hi,

chăm chú nhìn xuống mặt biển.

Lão nhân toàn thân ướt nhẹp, từ dưới biển bay vút lên, giận giữ nhìn

theo dải hào quang biến mất trên trời.

Thiếu nữ nháy mắt, cười ranh mãnh: “Kiếp trước nhất định sư phụ làm

ra nhiều chuyện xấu lắm nhỉ?”

“Nói nhăng, lão nhân gia ta là Võ thánh thiện lương nhất, anh tuấn nhất,

mạnh nhất trên đời.”

“Thế vì sao người lại bị trời phạt?”
Thân thể lão nhân trên không trung lắc lư, xém chút lại rơi xuống biển,

tức giận: “Cái gì mà trời phạt? Đó là một tên ti bỉ vô sỉ đánh lén ta!”

Thiếu nữ bật cười: “Rõ ràng là trời phạt, nếu không tại sao tự nhiên xuất

hiện sấm sét. Trước đây chắc chắn sư phụ đã làm nhiều chuyện xấu, bằng
không sao lại bị sét đánh trúng, người mau trốn xuống biển đi.”

“Hừ, tiểu nha đầu không cần chọc sư phụ.” Lão nhân nhìn lên dải hào

quang đang tan dần, nhẹ giọng: “Là hắn…”

“Hi hi, sư phụ còn không mau đem hết võ học dạy cho con, “tuyệt học

‘thiên thượng địa hạ vô địch” của người mà thất truyền đúng là đáng
tiếc…”

“Tiểu nha đầu đúng là ngày càng tinh ranh.”
….

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.