BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 140

như bị thiết chuỳ đập trúng tâm thần, toàn thân lắc lư mãnh liệt, đầu như
muốn nứt toác ra, phảng phất như có ngàn mũi đinh đâm vào.

Độc Cô Bại Thiên thầm kêu lên:” A, ta phải chết sao? Không. ta chưa

khiến cho người trên toàn đại lục biết đến cái tên Độc Cô Bại Thiên này, ta
không cam tâm.”

Huyên Huyên cũng đang chật vật, nàng hiểu rõ loại công kích tinh thần

này đang tấn công thần thức mình và Độc Cô Bại Thiên. Nếu hai người
không thể chống nổi, chắc chắn sẽ sa vào cảnh thần thức tan nát, thân thể
vẫn bình thường nhưng chỉ còn là hai kẻ đần độn.

“Tiểu Bạch, ta cũng khó chịu chết được, nhưng chúng ta phải kiên trì,

không chừng mấy tên chết tiệt đang ẩn trong kia cũng không chịu được
mấy nỗi nữa.”

“Ta biết, ta nhất định phải sống mà trở ra, sinh mệnh thuộc về bản thân

ta, ta quyết không bỏ cuộc.”

Khó đối phó hơn hết là tần suất công kích thần thức liên miên không

ngớt. Lúc ý thức hai người bắt đầu mơ hồ, bàn tay đặt trên ngọc thạch môn
truyền lên từng sợi ấm áp, như tiếng chuông lạc đà vang giữa sa mạc hoang
vu, tiếng sáo vang lên giữa tầng không, lập tức tinh thần cả hai phấn chấn
hẳn.

Bàn tay càng lúc càng nóng, toàn thân hai người ấm nóng, như cây cối

gặp gió xuân, khắp người thông sướng, cỗ khí tức lạnh lẽo kia bị quét sạch.

Huyên Huyên giục:” Mau dụng tâm cảm giác.”
Cả hai lại tĩnh tâm ngưng thần, trải thần thức dò tìm từng chút một rung

động của luồng khí nóng.

Trong một sát na, Độc Cô Bại Thiên cơ hồ nghe thấy tiếng tim đập, hắn

biết đó là dao động của cỗ nội tức, thời gian ngừng lại, mọi cảm ứng với
ngoại giới đều tan biến, chỉ còn tiếng rung động mỏng manh. Cảm giác hết
sức kỳ diệu, tiếng rung động phảng phất như từ ngàn vạn năm trước truyền
lại, lộ ra tang thương vô tận hoà cùng mỏi mệt.

Hết chương 23, islamabad đả tự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.