BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 533

Độc Cô Bại Thiên lúc này hoàn toàn chìm vào cơn say.
Hắn nằm dài ra đất, nhìn ánh trăng sáng trên bầu trời. Bất giác trong

lòng hắn tự hỏi:

“Rốt cuộc đời con người truy cầu cái gì? Khi xưa bản thân mình muốn

uy chấn đại lục, muốn được người đời ca tụng là cường giả, muốn cả đại
lục phải nằm dưới chân mình. bản thân mình còn muốn đột phá cảnh giới
võ học, khám phá sinh tử, dò tìm bí mật cảu thế giới. Mình còn muốn...”

Độc Cô Bại Thiên thầm than:
“Dục vọng con người đúng là không có giới hạn! Dục vọng có thể thay

đổi theo thời gian nhưng vĩnh viễn không bao giờ mất đi. Bởi vì dục vọng
chính là đặc điểm của nhân loại. Không có dục vọng thì cũng không có con
người. Không lẽ không có dục vọng thì có thể trở thành bất lão thần tiên
sao? Nếu như quả thật như vậy thì ta thà chịu đày đọa dưới trần gian còn
hơn!”

Trong cơn mơ hồ, hắn từ từ chìm vào trong giấc mộng. Trong giấc mộng

Độc Cô Bại Thiên nhìn thấy một người giống y hệt mình đang ngồi trên
một đám mây. Nếu không phải người này giống y hệt hắn thì có lẽ Độc Cô
Bại Thiên đã lên tiếng chửi:

“Tên chó chết nhà ngươi khoa trương cái XXX gì”
Người này bên ngoài nhìn cực kỳ cao ngạo. Cả người toát lên một khí

thế vương giả - bễ nghễ thiên hạ, duy ngã độc tôn. Mái tóc dài đen nhánh
dựa theo sự chuyển động của đám mây bay phất phơ. Hai mắt lấp lánh tinh
quang. Mặc dù người này chỉ tùy tiện ngồi trên mây nhưng đã tạo cho
người khác một cảm giác uy nghiêm rất khó diễn tả.

Từ từ, từ từ rồi chính bản thân Độc Cô Bại Thiên phải tự thừa nhận. Hắn

thừa nhận người này là một vị thần, một vị thần ngồi ở trên cao, một vị thần
có bề ngoài hoàn toàn giống hệt hắn.

Vị thần ngồi trên mây từ từ đứng dậy nhìn hắn cười. Độc Cô Bại Thiên

ngây ngốc nhìn:

“Thần nhìn ta cười...”
Thần quan sát hắn một hồi rồi bi ai nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.